Hoàn Nhan Dung Ca hoảng hốt rút tay về, lắc đầu lia lịa, kinh hoàng lẩm bẩm.
- " Không phải.... không phải..... mẫu hậu không phải cố ý đâu. Mẫu hậu là muốn giết nàng, không phải con. Mẫu hậu không cố ý đâu..... Vũ nhi.... "
Kỷ Mạt Mạt quỳ xuống đỡ lấy Hàn Vũ, nước mắt tuôn như mưa, không để tâm tới hoàng hậu đứng một bên.
- " Thái tử ca ca, huynh sao rồi? Huynh đừng làm muội sợ! "
Hàn Vũ thở dốc, bàn tay trần cầm lấy thân kiếm, " phụt " một tiếng rút ra.
Máu từ vết thương bắn tung tóe ra xung quanh, máu chảy nhiều đến đáng sợ. Quan trọng hơn cả, lúc này màu máu không còn là màu đỏ thuần nữa, nó đã từ từ biến đen.
Kỷ Mạt Mạt càng kinh hãi hơn, hoa dung thất sắc, nàng ta biết máu đen có nghĩa là gì.
Kỷ Mạt Mạt quay sang Hoàn Nhan Dung Ca, hỏi dồn.
- " Hoàng hậu cô cô, người..... người bôi độc lên kiếm? "
Phịch!
Hoàn Nhan Dung Ca ngã ngồi ra đất, dơ tay muốn chạm vào Hàn Vũ nhưng lại không dám, đành rụt về. Nàng ta ngơ ngác nhìn Kỷ Mạt Mạt, lại nhìn máu đen, run rẩy cất tiếng.
- " Độc.... độc..... có độc. Là độc không có thuốc giải! "
Đúng vậy, loại độc trên kiếm của Hoàn Nhan Dung Ca vốn không có thuốc giải. Năm xưa khi chưa vào cung, nàng ta từng gặp được một thương nhân người Ba Tư kỳ lạ. Độc này là nàng ta mua từ trong tay người đó, là loại độc khiến lục phủ ngũ tạng thối rữa trong vòng hai canh giờ, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776697/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.