Nguyệt Tích Lương khẩn trương nhìn Nguyệt Hạo Thần, ảo não thầm nghĩ, sao mọi chuyện lại có thể xảy ra theo chiều hướng này cơ chứ?
Nàng vô thức lùi lại về phía sau một bước, mắt dáo dác đảo quanh tìm Kỷ Mạt Mạt. Cuối cùng cũng nhìn thấy nàng ta đứng cách Hàn Vũ năm bước chân, cũng đang giương mắt nhìn nàng.
- " Nguyệt tổng, tốt nhất ngươi nên thúc thủ chịu trói, Ám Dạ sẽ không làm khó ngươi. "
Hàn Vũ bây giờ đặt mọi tâm tư lên việc bắt sống Hiên Viên Liệt và Nguyệt Hạo Thần, ngược lại không có thời gian chú ý đến mấy hành động nhỏ của Nguyệt Tích Lương. Bàn tay nắm chặt tay nàng không biết đã buông ra từ lúc nào.
Thấy vậy, Nguyệt Tích Lương nháy mắt ra hiệu với Kỷ Mạt Mạt, há miệng, khẽ khua khua hai bàn tay bị trói chặt.
Kỷ Mạt Mạt đương nhiên hiểu ý nàng, nàng ta lén lút liếc nhìn Hàn Vũ, cắn môi suy nghĩ, rốt cuộc vẫn là quyết tâm lê la lại gần Nguyệt Tích Lương.
Là đồng minh, đã giúp thì phải giúp cho trót!
Kỷ Mạt Mạt đến gần Nguyệt Tích Lương, dùng chủy thủ cắt dây trói cho nàng. May mà bên phía Nguyệt Hạo Thần đang đánh nhau kịch liệt, tiếng binh khí va chạm nhức tai, Hàn Vũ cũng không phát hiện đằng sau có điều bất thường.
Kỷ Mạt Mạt lại giúp Nguyệt Tích Lương giải huyệt câm. Mặc dù nàng ta không giải được phong ấn võ công nhưng huyệt câm đơn giản thì không thành vấn đề.
Nguyệt Tích Lương không có thời gian cảm ơn nàng ta, nàng lặp tức đoạt lấy chủy thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776696/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.