Tốc độ báo tin của tên nô bộc nào đó quả thật rất nhanh, chưa đến một khắc sau trong phòng đã có thêm sự xuất hiện của Hàn Vũ. Có lẽ đối với hắn, tập tục trước ngày đại hôn tân lang và tân nương không được gặp mặt nhau chẳng có nghĩa lý gì cả.
Hàn Vũ bước đến cạnh giường, khuôn ngực hắn phập phồng, hơi thở có chút gấp gáp. Trên người hắn là hỉ bào gọn gàng, kim quan mặc phát, tuấn tú rạng ngời, chỉ là trong mắt hàm chứa lo lắng.
Nguyệt Tích Lương giữ nguyên vẻ mặt bất cần đời như lúc ban đầu, mặc kệ hắn đánh giá, cũng mặc kệ luôn cơn đau âm ỉ dưới bụng vì trúng độc.
Hàn Vũ mặc dù có nghi ngờ nhưng thời gian thực sự cấp bách không cho hắn có cơ hội tìm hiểu thấu đáo.
Lão đại phu thuật lại y nguyên những lời lão nói vừa nãy với hắn. Hàn Vũ trầm tư một lúc, liếc nhìn sắc mặt không mấy tốt đẹp của Nguyệt Tích Lương, bàn tay nắm chặt rồi lại buông ra. Đắn đo hồi lâu, rốt cuộc hắn hỏi.
- " Nếu không giải độc ngay thì có để lại di chứng gì không? "
Đại phu vuốt chòm râu thưa thớt dưới cằm, trả lời.
- " Di chứng thì chắc rằng không có. Bất quá.... y thuật của lão phu có hạn, tạm thời ngăn chặn độc tố nhưng cũng không thể ngăn chặn hết được cơn đau cho vị cô nương này, cùng lắm chỉ giảm đi được năm phần. Vì lẽ đó, trong quá trình bái đường thành thân, nàng ấy vẫn phải chịu đau đớn giày vò. Thái tử, mong người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776694/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.