Mỗi khi có cơ hội gây khó dễ với Bắc Mạc Quân, Bắc Mạc Lâm đều sẽ không bỏ qua. Tựa như lần này, biết rõ nhị đệ hắn coi trọng Nguyệt Tích Lương, hắn sẽ cố tình đẩy nàng ra xa khỏi y.
Không chỉ thế, danh vọng và thế lực của Bắc Mạc Quân trong triều luôn luôn cao hơn Bắc Mạc Lâm một bậc. Nếu có thêm Nguyệt Tích Lương và Nguyệt vương gia trợ giúp nữa, chẳng phải sẽ càng đè đầu cưỡi cổ hắn hay sao?
Dã tâm của Bắc Mạc Lâm không nhỏ, mục tiêu của hắn chính là đế vị. Hắn sẽ dùng mọi thủ đoạn để dẹp bỏ kẻ ngáng đường hắn, mà chướng ngại lớn nhất của hắn là Bắc Mạc Quân.
Chẳng cần biết Bắc Mạc Quân có muốn làm hoàng đế hay không, trừ khử hắn là điều tốt nhất.
Thế cho nên, không chỉ một lần Bắc Mạc Lâm phái người ám sát nhị đệ hắn. Tiếc rằng lần nào cũng thất bại, kết quả toàn quân bị diệt.
Bắc Mạc Trì trừng đại nhi tử của hắn, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép quát lớn.
- " Ngươi im miệng! "
Đừng tưởng hắn không biết tâm tư của nhi tử. Rất nhiều lần, rất nhiều sự việc hắn đã mắt nhắm mắt mở bỏ qua, đơn giản là vì máu mủ tình thâm.
Nhưng như vậy không có nghĩa y có quyền được nước làm tới!
Bắc Mạc Lâm không phục, vẫn cố chấp nói.
- " Nhi thần không sai! Tích Lương quận chúa chẳng qua chỉ là một quận chúa khác họ. Được Hàn thái tử để mắt tới, lấy về làm thái tử phi đã là trèo cao. "
Nghe đến đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776676/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.