Nguyệt Kinh Thiên cảm nhận được mùi vị ngọt ngào trên môi người nào đó, kinh ngạc đến thừ người ra, mắt trợn tròn, để mặc cho Lăng Tiêu Nhiên thỏa sức khinh bạc.
Các cô nương thanh lâu bị hai bóng dáng quấn quýt kia làm cho biến thành tượng đá, một cơn gió nhẹ thổi qua, lặp tức hóa thành bột phấn, nhẹ nhàng bay đi.
Hôn.... hôn nhau rồi?
Ừ, thôi được, hôn nhau thì không có vấn đề gì. Ở nơi phong hoa tuyết nguyệt này đâu có thiếu.
Thế nhưng mà..... hai người này đều là nam tử nha! Nam tử và nam tử.... chẳng lẽ là đồng tính luyến ái mà mọi người hay nói?
Lăng Tiêu Nhiên ăn xong đậu hủ của Nguyệt Kinh Thiên còn không biết ngượng, thản nhiên liếm liếm môi, phong tình vạn chủng nói.
- " Bảo bối, chúng ta đến nhầm nơi rồi, đây không phải là Tiểu quan quán mà. Đi! Chúng ta đi ra ngoài thôi.... "
Nói xong, cực kỳ tự nhiên lôi kéo tay Nguyệt Kinh Thiên vẫn còn đang phát ngốc, như một làn gió rời khỏi thanh lâu.
Lần này, đám nữ tử không thèm giữ chân bọn họ lại nữa. Thậm chí trong ánh mắt các nàng còn hiện lên sự thất vọng cùng khinh thường.
Hừ, thật khó khăn lắm mới kiếm được hai con mồi béo bở. Không ngờ lại là đoạn tay áo chi phích. Thật là.... năm nay làm ăn sao lại kém như vậy.
Ra đến bên ngoài, Lăng Tiêu Nhiên thở phào nhẹ nhõm một hơi, bây giờ mới chịu thả ra Nguyệt Kinh Thiên.
Nàng trượng nghĩa củng củng nắm tay, chân thành lên tiếng.
- " Cảm tạ nụ hôn của ngươi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776629/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.