Thôi xong! Thôi xong! Làm thế nào bây giờ?
Triển Chính Hi run như cầy sấy túm lấy vạt áo Kiến Nhất, lo lắng không thôi. Lão tử có thể vào Nam ra Bắc, lên chiến trường, xuống phòng bếp,.... nhưng tuyệt không thể thượng vũ đài.
Bảo hắn múa kiếm thì còn được, chứ nhảy múa như nữ nhân? Hắn nghĩ còn không dám nghĩ đến!
Kiến Nhất cảm thấy sự ỷ lại của người nào đó, khuôn mặt đang ngưng trọng lặp tức cười thành một đóa hoa cúc. Hắn quay sang, ban cho Triển Chính Hi một đạo ánh mắt sáng lạn, trấn định.
Yên tâm! Có lão công ngươi ở đây. Lão công ngươi không gì không làm được. Lát nữa chỉ cần làm theo ta thôi!
Triển Chính Hi hoài nghi nhìn Kiến Nhất, căn bản không có tin vào năng lực của hắn. Ngươi..... có được không?
Kiến Nhất vểnh mũi lên tận trời, hào hùng vỗ ngực. Bản đại gia là toàn năng!
Được rồi, được rồi, tin ngươi một lần....
Triển Chính Hi lệ rơi đầy mặt, trong lòng đã chuẩn bị sẵn tinh thần lên đoạn đầu đài. Vương gia nói rồi, sau chuyện này, hắn sẽ được tăng lương. Vì tiền lương, lão tử liều mạng!
Nguyệt Kinh Thiên sau khi vào đại điện, việc đầu tiên chính là tìm kiếm thân ảnh của Lăng Tiêu Nhiên. Không phụ sự mong đợi của hắn, nàng quả nhiên ở đây, hơn thế nữa lại còn ngồi ở hàng ghế đầu.
Tim Nguyệt Kinh Thiên đập thình thịch, tâm tình sung sướng khó kìm chế. Lâu không gặp, nương tử hắn vẫn đẹp như ngày nào!
Nhưng mà Lăng Tiêu Nhiên có vẻ rất ủ rũ, từ nãy tới giờ không ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776626/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.