Hoa Thế Thần cười hả hê trước sự đau khổ của người khác, không biết lôi từ đâu ra một cái quạt " xoẹt " một tiếng, lấy tư thế cực kỳ ưu nhã mà phe phẩy.
- " Quyết định vậy đi! "
Bốn nam tử hán ngậm ngùi nuốt nước mắt vào trong, hung hăng trừng hắn.
Bắc Mạc Quân ác liệt nghĩ thầm: cứ cười đi, đợi khi nào ngươi về Nhị vương phủ, bổn vương sẽ cho ngươi biết thế nào là lễ độ.
Hoa Thế Thần hồn nhiên không biết mình đã bị mỗ vị vương gia nào đó cho vào sổ đen. Trong đầu hắn vẫn còn tưởng tượng ra viễn cảnh Bắc Mạc Quân mặc nữ trang. Chỉ có một từ thôi: đẹp!
Đợi đến khi Hoa Thế Thần đủng đỉnh đi về, bọn người Nguyệt Tích Lương lại bàn bạc chiến thuật thêm một lúc nữa mới chịu nghỉ ngơi. Ngày mai là một ngày ác chiến, bọn họ phải dưỡng sức thật tốt mới được.
Nguyệt Kinh Thiên nằm một mình cắn gối, nước mắt lưng tròng. Nương tử, sau chuyện này nàng phải hảo hảo bồi thường tổn thất tinh thần cho ta. Vi phu thật là nhớ cú đấm của nàng, ô ô ô....
Buổi tối ngày hôm sau.
Lộc cộc.... Lộc cộc....
Trước cửa hoàng cung, giữa hàng chục chiếc xe ngựa lớn nhỏ, có một chiếc xe ngựa hoa lệ nhất đang chậm rãi đi đến.
Hoa Thế Thần đắc ý từ trên xe ngựa nhảy xuống, vạt áo màu đỏ tươi diêm dúa tung bay, tạo thành một đường cong hoàn mĩ trong không trung.
Hắn nhếch môi cười, giữa hai hàng lông mày xuất hiện một loại phong tình mà chỉ có ở nữ nhân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776624/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.