- " Hừ! Đúng là không biết tự lượng sức mình. "
Hắc y nhân hừ lạnh một tiếng, căn bản không có đem từ " liều chết " của nàng để ở trong lòng.
Nguyệt Tích Lương nhếch miệng, dù ta có có chết thì cũng phải kéo theo mấy cái đệm lưng nữa chứ! Ta là một người sợ cô đơn nha...
Bỏ mặc đau đớn trên lưng, nàng lại lao vào vòng vây tiếp tục chiến đấu. Mặc dù động tác có chậm chạp hơn đôi chút nhưng bọn hắn muốn giết được nàng trong thời gian ngắn là không thể.
Bắc Mạc Quân, tên chết tiệt này!
Ngươi mà đến chậm... lão nương có thành lệ quỷ cũng ám ngươi không tìm được bạn trai!
Con mẹ nó...
Đau quá...
Đau chết mất...
...............
- " Chủ tử, hình như ở phía trước có người đang đánh nhau? "
Lúc này, ở phía xa xa có mấy đạo bóng dáng đang tiến về phía bọn người Nguyệt Tích Lương.
Người lên tiếng là một trong số đó, toàn thân mặc hắc y, khuôn mặt lãnh lệ.
Hiên Viên Dật nhíu mày, nghiêng tai cẩn thận lắng nghe, quả thật có tiếng binh khí va chạm. Nhân số lên đến mười mấy người.
Hắn mở miệng, giọng nói bình thản, hoàn toàn không nghe ra hỉ, nộ, ái, ố.
- " Hắc Sát, đi lên phía trước tìm hiểu xem là người phương nào. Nếu không liên quan mà nói... trực tiếp đi qua là được! "
Lần này hắn ra ngoài chủ yếu là tìm kiếm thần y có thể trị bệnh cho người đó. Thời gian gấp rút, hắn không muốn dính líu vào mấy phiền toái không cần thiết.
- " Vâng! "
Hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776579/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.