Có lẽ là cảnh tượng trước mắt quá kinh hãi nên lũ thuộc hạ còn lại của Đại vương gia vẫn chưa kịp phản ứng. Chúng chỉ biết trợn mắt trân chối nhìn về phía đũng quần của người huynh đệ đang hôn mê bất tỉnh dưới nền đất. Đến cả nữ nhân nãy giờ đang ầm ĩ cũng quên cả khóc lóc.
Chậc, chỉ nhìn vào thôi cũng đã đau đến cả trứng!
- " Có chuyện gì vậy? "
Đúng lúc này, một giọng nói nghe có vẻ lười biếng vang lên, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng đến nghẹt thở.
Nguyệt Tích Lương quay đầu nhìn về phía xe ngựa hoa lệ, con mắt nàng híp lại thành hình trăng lưỡi liềm. Đại boss cuối cùng cũng đã xuất hiện rồi.
Xe ngựa của chính mình đụng phải người khác mà hắn vẫn có thể ung dung ngồi nghỉ ngơi? Hình như rất có phong phạm của lũ hoàng tộc ngạo mạn, mũi hếch lên tận trời.
- " Vương... Vương gia, không có chuyện gì to tát cả. Chỉ là một tiểu oa nhi không biết trời cao đất dày đột nhiên... đá người của chúng ta. "
Một thị vệ thân hình cao lớn khôi phục lại tinh thần, gãi đầu bẩm báo với chủ tử nhà mình. Đến câu cuối cùng thì giọng nói ồm ồm của hắn lại bé như muỗi kêu.
Thật là mất mặt mà. Đường đường là thuộc hạ tinh nhuệ của Đại vương gia mà lại bị một nữ hài tử đá cho bất tỉnh. Đợi đến khi tên kia tỉnh dậy thì chắc chắn sẽ phải chịu phạt một trăm roi chứ không ít, mất đến nửa cái mạng nhỏ của hắn rồi.
- " Ồ. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776567/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.