Có vài thứ, trước kia không quan trọng lắm, nhưng khidính vào rồi lại không thể rời ra, ví dụ như máy tính, ví dụ như di động, ví dụnhư cà phê.
Có một số việc, trước kia không xảy ra thì cảm thấybình thường, một khi xảy ra rồi thì sẽ gặp phải trách móc phê bình, ví như cótiền mà không nuôi vợ bé sẽ bị nghi ngờ, ví như tắc đường đến muộn bị cho lànói dối, lại ví như ở chung mà không mang thai bị hiểu nhầm thành có vấn đề.
Ta lớn tiếng gào to: “Nhậm Hàn, anh thật là vô lý, ai bảo em có vấn đề? Ai bảoem gặp trở ngại? Chúng ta vốn sử dụng biện pháp an toàn, không có baby là hoàntoàn bình thường.”
Trên giường, Nhậm Ma Vương vẻ mặt âm trầm, nắm taysiết lại, “Nhưng chuyện em mang thai ai ai cũng biết rồi.”
Đây chính là do anh khoe khoang, sao lại muốn tôi gánhhậu quả.
Ta nghiến răng, nghĩ đến lát nữa về nhà còn phải giảithích với thầy u, tức đến nổi gân xanh, “Cho đáng đời, ai bảo anh không hỏitrước với em đã nói với người khác.”
Nhậm Ma Vương uất ức thở dài, “Ngưng Ngưng, không phảianh nói, là Bác Hi.”
Cằm ta rơi luôn xuống đất, thì ra từ khi Nhậm Ma Vươngđi tìm Bác Hi, sau khi biết chúng ta quay lại, tuy là Bác Hi cắn răng từ bỏtình yêu, nhưng từ đó lưu lại di chứng —- Bệnh chị Tường Lâm (Nhân vật trongChúc Phúc của Lỗ Tấn). Đó chính là gặp ai cũng nói chuyện, lúc nào cũng oánthán, ngay cả chó mèo trong nhà cũng không buông tha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-ga-ga/3150288/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.