Ta lấy khí thế hổ báo mà đuổi cổ cả nhà Bác Hi ra khỏinhà họ Bạch.
Có điều, bọn họ vừa mới bước chân ra khỏi cửa, phíasau ta đã bị cha già lôi vào “Tiểu hắc ốc” nói chuyện. Tiểu hắc ốc chính làphòng sách của cha già, “Chủ tịch Bạch – nhà giàu mới nổi” là chuyện mà cả vũtrụ đều biết, nhưng cha già vẫn không phục, bỏ cả đống tiền ra trang trí lạiphòng sách, không chỉ mua thêm hai cái giá sách bự chảng mà còn ru rú trong cáiphòng này nung đúc tình cảm sâu đậm với đàn tranh.
Kết quả….. còn phải hỏi nữa hả?
Sách, cha già sờ đến lần nào là lăn ra ngủ lần đấy,nửa tháng sau, giá sách chính thức bị chủ tịch Bạch đày vào lãnh cung, âm thầmtích bụi một xó. Đàn tranh hả? Thành đồ trang trí cho đẹp từ đời tám hoánh nàorồi. Nửa năm sau, phòng sách chỉ còn lại một tác dụng duy nhất: Lúc nào hai vịphụ huynh cãi nhau, mẹ già không cho cha già vào phòng ngủ, cha già mới đến ưuái nó một phen, cho nên, mọi người trong nhà đều gọi đùa thư phòng là “Tiểu hắcốc.”
Mà giờ này phút này, cha già lại nghiêm chỉnh hiếmthấy ngồi trong tiểu hắc ốc, nhả từng vòng từng vòng khói thuốc, lúc lâu saumới mở miệng: “Ngưng Ngưng, tuy rằng con không quan tâm đến tình hình kinhdoanh của Bạch thị, thế nhưng chắc con cũng biết chúng ta đang chuẩn bị tungsản phẩm sữa bò XX ra thị trường rồi chứ?”
Ta gật đầu, ngoan ngoãn chờ cha già nói tiếp.
Cha già: “Trước lúc con về, bố Bác Hi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-ga-ga/3150251/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.