Đậu hũ rắc hành, cải dầu xào, gà hầm nấm, cháo bí đỏ…Nếu như mọi ngày, đối diện với đống đồ ăn như thế này, người thích món cay nhưta nhất định sẽ ngán đến tận cổ. Nhưng giờ phút này, trải qua cả đêm mai phục,một giọt nước cũng chưa uống, lại còn lượn lờ với Hổ Mập ở công ty với quán tràcả buổi, bụng ta đã kêu đói ầm ỹ từ đời nào rồi.
Trong bếp, ta vừa canh nồi cháo bí đỏ đang sôi ùng ụcvừa nuốt nước miếng. Thật ra, từ khi chuyển vào tẩm cung của Nhậm Ma Vương, tachưa từng chiều cái dạ dày của mình được một lần nào. Bởi vì ai đó bị thương ởchân, bác sĩ dặn phải kiêng cay kiêng mỡ, ngày nào ta cũng phải ăn cháo vớiNhậm Hàn đến mức muốn nôn rồi, thế mà bây giờ ta lại thèm cháo khó đỡ.
Ngay lúc ta đang bấm ngón tay tính toán xem bao giờcháo ăn được thì Nhậm Ma Vương điều khiển xe lăn vào, ánh mắt sắc bén, lúc ấyta mới nhớ ra, hình như từ sau khi về nhà ta vẫn chưa vào phòng ngủ xem tìnhhình hắn thế nào đã chui luôn vào bếp vì quá quá đói.
Ta ho khan một tiếng, đang định mở miệng đã bị giọngđiệu lạnh băng của Nhậm Hàn chặn họng: “Đi đâu?”
“A?”
Nhậm Hàn nheo mắt lại, trong căn bếp nhỏ bé không lấylàm sáng sủa cho lắm, đôi mắt của hắn lấp lánh lạ thường, hắn nghiến răng gằntừng chữ: “Tối qua đi đâu?”
Chờ đã, ta nhất thời á khẩu, sao câu này nghe giốnghệt như giọng điệu ông chồng đang thẩm vấn bà vợ đi đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-ga-ga/3150231/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.