Trăng tối thuận giết người, gió to dễ phóng hỏa, tangồi mai phục ở đại sảnh khách sạn Sofitel.
Díp mắt ngước nhìn đồng hồ trên tường của khách sạn,kim giờ nằm đè lên số 3, ta lại ngáp dài lần nữa. Có thể nói, họa vô đơn chí,lúc không may mắn, chuyện xui xẻo xuất hiện cả tá một lúc.
Lại nói sau khi ta lấy được địa chỉ từ chỗ Slime bènrón rén ra khỏi cửa, gian khổ mãi mới gọi được taxi, trước khi trời sáng mớivất vả đến được khách sạn Sofitel. Kết quả là vừa mới hỏi, anh bảo vệ đẹp traiđã trả lời: Sophie vẫn chưa về khách sạn.
Bất đắc dĩ, ta chỉ còn cách ngồi ở đại sảnh mong giainhân trở về, bị các nhân viên trong khách sạn nhìn chòng chọc, ta ngượng ngùngtrốn sau tách cà phê. Chớp mắt một cái đã mấy tiếng đồng hồ trôi qua, hơn bagiờ sáng rồi, vẫn không thấy bóng giáng Sophie như cũ!
Bà nó, chẳng lẽ cô người Pháp này định bụng cuồng hoanmột đêm trước khi về nước? Ta đang chuẩn bị đổ rầm đến nơi thì chú bảo vệ lúcnãy run run ngồi xuống cạnh ta, ta ngạc nhiên.
Ông chú thụt cổ, mắt rưng rưng: “Em gái, bây giờ anhcó một tin tốt với một tin xấu, em muốn nghe tin nào trước?”
Ta gãi đầu, đừng bảo là Sophie đột nhiên sửa thờigian, đã bay về Pháp rồi đi? “Tin tốt.”
“Tin tốt là… thì ra, Sophie đã về khách sạn từ lâurồi~ lúc nãy anh đi tiểu nên không để ý, ha ha ha ~”
Nhìn gương mặt tươi cười ngây thơ của chú bảo vệ, tađã bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-ga-ga/3150229/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.