Phúc hắc, vốn là chữ Hán trong tiếng Nhật (70, 80% chữtrong các văn bản thường ngày của Nhật là chữ phồn thể). Chỉ những người mặtngoài hiền lành, bụng dạ lại gian ác hoặc có tâm kế. Nghĩa gốc là “Ngay cả ruộtgan cũng đều là màu đen”, “Bụng dạ đen tối”, “Xanh vỏ đỏ lòng”.
Nửa năm trước, tòa soạn tổ chức một cuộc thi “Mr PhúcHắc” không chính thức, sếp Lý Tử Nho dựa vào hai chữ “Nham hiểm” mà dễ dàngđoạt giải quán quân, Nhậm Hàn đành đứng thứ hai, được ban giám khảo đánh giálà: Thiên thần và ma quỷ cùng tồn tại.
Bây giờ nghĩ lại, Nhậm Hàn đạt á quân thật sự khônghợp lý. Hắn thiên sứ ở chỗ nào? Đối với ta mà nói, Nhậm Hàn lúc nào cũng chỉtoan tính xem làm thế nào để đẩy ta từng bước rơi xuống vực sâu ma quỷ. Mà giờphút này, ta ngoan ngoãn như thỏ trắng đứng trước mặt ma vương giải thích tạisao đến tận hôm nay mới tới thăm bệnh.
Dứt lời, ta vụng trộm liếc mắt nhìn Nhậm Ma Vương đangtrầm mặc, cuối cùng đành chắp tay trước ngực nói ra một câu mà ta muốn nói nhấttối nay: “Tôi không cần phải đền tiền thuốc men đúng không?” Tuy là vì đuổitheo ta nên mới bị thương, nhưng không phải là ta bảo ngươi đuổi theo, chắc làsẽ không bắt lỗi ta phải không?
Nghe vậy, Nhậm Ma Vương hừ lạnh một tiếng, quay mặtlại: “Cô đền được sao? Cô có biết vì cái chân gãy này mà ảnh hưởng đến baonhiêu hợp đồng quảng cáo của tôi không?”
Ta nghẹn ngào, chỉ sợ Nhậm Ma Vương chốt một câu: “Côcọ toilet cho tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-ga-ga/3150226/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.