Bậc trí giả thì không nghe lời nhảm nhí.
Hiển nhiên, mọi người trong công ty của ta đều là ngugiả, mặc dù không biết Đại Boss hay Nhậm Hàn đã tuyên bố cái gì trước mặt bọnhọ, nhưng ở trong phòng họp, ta đã bắt đầu đứng ngồi không yên.
Ra khỏi phòng họp, ta lập tức xuống tầng thương vụ,sau khi xác định xung quanh không có người quen, ta mới rút điện thoại gọi choNhậm Hàn. Chưa được bao lâu, từ đầu bên kia đã truyền đến một giọng cười trêutức, ta thậm chí có thể xuyên qua sóng điện thoại, nhìn thấy gương mặt rạng rỡtít mắt của người phát ra tiếng cười.
Nhậm Hàn dường như rất vui vẻ, sẵng giọng cười nói:“Tôi còn nghĩ cô sẽ không gọi cho tôi cơ.”
Ta hít một hơi thật sâu, đi thẳng vào vấn đề, “Rốtcuộc anh đã nói những gì với mọi người trong tòa soạn?”
“Tôi có thể nói gi? Là tự họ hiểu nhầm thôi.”
Ta trầm mặc, chợt lại nghe Nhậm Hàn nói: “Tôi chỉ giảithích một chút về nguyên nhân cô xin nghỉ việc ở trong hội nghị, kết quả Tổnggiám đốc Lưu hiểu nhầm, càng nói càng sai, dẫn đến biến thành tình huống nhưthế này.”
Ta nghiến răng, “Tình huống như thế nào?”
“Ha ha”, Nhậm Hàn cười gian hai tiếng, nhẹ nhàng nói,“Cũng không có gì nghiêm trọng lắm, bọn họ hiểu lầm nguyên nhân cô từ chức làvì đã có thai, bây giờ bụng đã lộ rõ, chúng ta chuẩn bị cưới chạy, cho nên ——–”
Nhậm Hàn chưa nói xong, ta đã thiếu chút nữa đánh rơiđiện thoại, “Khốn nạn! Khốn nạn! Nhậm Hàn, anh là đồ siêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-ga-ga/3150210/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.