“Tôi mặc kệ, GV cũng được, tiểu thuyết đam mỹ cũngthế, anh thích tung ra hay đưa cho Lý Tử Nho cũng chẳng sao.” Nói xong, nhiệtđộ trong phòng hạ thấp đột ngột.
Đương nhiên, người có thể có không khí như vậy, chắcchắn không phải ta.
Nhìn đỉnh đầu trước mặt mây đen u ám, gã lạnh lùng nhưbăng kia sắc mặt khó coi như đít nồi, ta bắt đầu định rút lui có trật tự.
“Ở đâu ra?” Lúc lâu sau, Nhậm Hàn mới nghiến răngnghiến lợi nói.
Ta dừng một chút, tuy rằng cho tới giờ Nhậm Hàn cũngkhông phải lãnh đạo trực tiếp của ta, nhưng áp lực phát ra trên người hắn vẫnlàm ta không nén nổi mà run run. “A!” Ta ngẩng đầu nhìn trời, vừa nhắc nhở mìnhkhông phải sợ vừa nói, “Tôi mặc kệ, đơn từ chức tôi cũng để lên bàn sếp rồi,đợi anh ấy họp xong về sẽ thấy, tiền tôi cũng trả xong, không phải chịu kiểmsoát của anh nữa.
Cha ta không được học hành gì cả, từ một quán rong venđường, một tiểu thương ngày ngày phải trốn tránh đội quản lý thị trường đếnphát triển thành một xí nghiệp lớn như ngày hôm nay, làm một sếp lớn, điều quantrọng nhất làm nên thành công là hai yếu tố: Trung thực và giữ chữ tín. Cho nêntừ nhỏ, cha ta đã dạy ta, làm người phải thành thật. Tuy rằng lời này nghe cóvẻ sáo rỗng, nhưng ta đã thấm nhuần nó rồi.
Thế nên nghĩ tới nghĩ lui, cho dù vì giữ công việc,giữ mặt mũi hay bảo vệ thân phận hủ nữ, cũng không thể bán đứng ban biên tập.Tiểu Duy tuy rằng nói lắp, nhưng khi ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-ga-ga/3150207/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.