Trên thi thể không có quần áo, với lại hơn phân nửa đều bị tách rời, bị chém ngang hông, hình dạng chết vô cùng thảm thiết, vẻ mặt dữ tợn, hai tròng mắt trống rỗng, nhìn ra được không muốn chết.
Một màn này, xem như Đường Tống từng thấy qua vụ án phân thây nhìn thấy cũng giật mình.
Đừng nói đến Nhạc Văn Dao, chỉ liếc mắt một cái thiếu chút nữa nôn ra.
"Nhìn đó là cái gì?" An Nhã luôn trầm mặc, tập trung ánh đèn ở một chỗ.
Đường Tống thuận theo ánh sáng nhìn đến nơi đó, thấy một thứ giống như cờ thưởng. Chỉ là hoa văn phía trên rất đặc biệt, là một con chim ưng đang dang hai cánh, trong tay nắm lấy một đầu lâu.
Nhạc Văn Dao khoát tay áo, ra hiệu không muốn nhìn một lần nữa, cô sắp chịu không được.
"Sao tôi biết là cái gì? Đừng để tôi nhìn, tôi còn chưa ăn cơm trưa đâu..."
"Là cờ hiệu của Nhạc thị." An Nhã nói.
Nghe vậy Đường Tống nhìn cờ hiệu kia, lại nhìn Tư Lệnh đứng ở bên cạnh, thật sự là giống nhau đến mấy phần.
Dù cho nhìn tiếp không được, nghe được câu này Nhạc Văn Dao cũng muốn xem xét đến tột cùng, nhìn kỹ lại xác thực cùng loại cờ hiệu của Nhạc thị, chỉ là hiện tại móng vuốt của chim ưng không phải nắm lấy đầu lâu mà là mô hình kiến trúc của Nhạc thị.
Chim Ưng là thủ hộ thần của Nhạc thị, cũng là biểu tượng. Trước kia nghe ông nội nói tổ tiên nếu như không có chim ưng, sớm đã bị diệt tộc.
Chỉ là khi đó còn nhỏ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-linh-chu/1196307/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.