"Em xin thầy, làm ơn." Harry nhìn thẳng vào đôi mắt đen tăm tối của ông. Ánh mắt của nó đầy buồn bã và sầu lo.
Thình lình, nó né tránh đi bàn tay đang nâng mặt nó lên một cách nhanh nhẹn rồi quỳ cụp xuống trước mặt ông, nó đập trán thật mạnh xuống sàn nhà rồi nói:" Em xin thầy. Hãy giúp em lần này."
"Trò.." Snape lùi lại vài bước, ông chẳng tin nổi nhìn hình bóng nhỏ nhoi đang quỳ gối dưới chân ông. Cảnh tượng y hệt lúc ông cầu xin cụ Dumbledore hãy cứu lấy Lily.
"Em xin lỗi.." Harry chẳng dám nhìn vào mặt ông. Sợ đối mặt với khuôn mặt đầy âm u chẳng tin nổi đó. Nó đang làm chuyện mà ông thật ghét. Cưỡng bách ông với lời cầu xin của mình. Đôi tay gầy của nó kéo lấy áo chùng của ông không ngừng run lẩy bẩy.
"Đủ rồi." Ông nạt kéo áo chùng lại. Ở khi nó chẳng thấy, ông đang nhìn nó đầy thương cảm. Ông nghĩ tới cụ Dumbledore, cho rằng cụ sẽ có thể giúp ông trong tình cảnh trớ trêu này. Nghĩ vậy ông đã nhìn cụ Dumbledore đầy khẩn cầu giúp đỡ. Cụ thở dài nói:" Được rồi Harry, con đừng làm vậy, Thầy Snape chấp nhận lời khẩn cầu của con mà."
Cụ nói xong liền cúi thấp người xuống mà đỡ cho Harry đứng dậy, nó đứng dậy rồi tay phủi đi đầu gối mới cười nói:" Em cảm ơn, chắc chắn sau này em sẽ dùng mọi cách báo đáp thầy."
"Thôi con về phòng nghỉ đi." Cụ vẫy tay muốn nó về phòng, ánh mắt cụ cũng trông buồn buồn. Đáng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536414/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.