Nó đi chuẩn bị quà giáng sinh cho ông, lại còn phải suy nghĩ thêm quà sinh nhật cho ông nữa. Nó phân vân mãi cũng không biết nên tặng gì. Nó không phải là kiểu người giỏi trong việc tặng quà.
Nếu nó lại vào Rừng Cấm chắc chắn là ông sẽ giận nó, chẳng nhận quà nó đâu. Nó suy nghĩ một hồi, lại quyết định may cái găng tay làm quà giáng sinh. Nó thức cả mấy đêm mà may cũng hoàn thành cái găng tay làm bằng da Rồng. Chủ yếu may vậy để cho sử dụng làm độc dược, tuy chẳng bằng da lông Bạch Kỳ Mã.
Bụng nó cồn cào kêu đói, phản ảnh chủ nhân chưa ăn uống gì. Nó vuốt vuốt cái bụng rồi xuống hầm. Năm nay học sinh ở lại trường cũng đông chứ chả ít. Nhưng đường tới hầm vẫn luôn vắng dù bất cứ ngày nào. Ngày nghỉ như này thì là không có nổi một bóng ma.
Nó mang theo cái găng tay đến cửa hầm, vừa tới, chủ nhân của căn hầm. Xà vương bệ hạ đã mở sầm cửa ra nhìn nó rồi nói:" Chà, Potter vẫn có sở thích ngược đãi chính mình nhỉ? "
"Em sẽ là Snape." Nó cười tủm tỉm đáp lời, ông hừ giọng mũi chẳng nạt gì nó. Nó đưa cái món quà của mình cho ông. Ông chỉ nhìn vào những ngón tay bị sưng. Nó vừa rụt lại, ông đã nhanh bắt lấy.
Mái tóc của ông lại rơi xuống, che khuất đi gò má ông. Nó chẳng dám hó hé gì. Những ngón tay của ông sờ lên những vết sưng đỏ. Ông cúi mặt hỏi nó:"Đau không?"
"Hơi hơi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536412/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.