Cụ Dumbledore lại mở miệng:"Harry, con hãy cùng ta đến phòng Hiệu Trưởng. Ta hi vọng có thể biết rõ thông tin mà con đang nắm bắt hơn."
"Thầy hiệu trưởng!" Thầy Snape lập tức to tiếng phản đối.
Cụ nhìn ông, không hề cười:"Đây không phải là lúc để anh giận hờn vu vơ. Anh không phải là một đứa trẻ mới lớn và cần được dỗ dành. Ngược lại, đáng lẽ ra anh nên khen ngợi và dành lời tốt đẹp cho Harry."
"Nếu thầy cho rằng thằng bé còn nhỏ, thầy đã không để nó đi mạo hiểm để lấy ít ỏi thông tin từ Kẻ-Mà-Ai-Cũng-Biết-Là-Ai-Đấy được." Ông ngượng giọng lại, yếu ớt. Đôi mắt đen của ông nhau lại, kiềm lòng nhìn cụ.
"Nhưng anh đã nghĩ cho cảm xúc của Harry hay chưa? Hay anh chỉ nghĩ rằng, thằng bé làm vậy là không tôn trọng anh. Anh làm được bao nhiêu chuyện cho Harry ngoại trừ trách móc thằng bé. Từ đầu đến cuối, anh chỉ đang chuyển dời niềm hi vọng của anh từ Lily sang Harry thôi" Cụ trầm giọng, không hề thấy ông mềm yếu mà cụ sẽ nhẹ nhàng lại chút nào.
"Vì Harry tốt với anh nên anh mới mềm lòng, mới nhún nhường thương yêu thằng bé. Chứ anh được bao phần thật lòng, vì chính thằng bé hay là chưa?"
"Anh chỉ yêu thứ ấm áp thằng bé mang lại cho anh. Và điều đó là không công bằng cho Harry." Cụ đưa tay, kéo cặp kính xuống, móc cái khăn từ trong túi áo chà lau thứ vết bẩn không có thật trên kính. Giọng cụ chậm rì đều đều nói tiếp:"Tình yêu cứu rỗi anh, cho anh dũng cảm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536386/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.