Trong khi Liva bắt đầu bận rộn với cuộc chiến Chiếc Cốc Lửa thì Harry ngược lại vô cùng thảnh thơi. Ăn học rồi ngủ nghỉ.
So với Harry, còn một người nữa, tinh thần sa sút không biết phải làm thế nào để thay đổi. Là Severus Snape.
Nó chỉ gặp thầy Snape mỗi khi tới lớp, chứ nó chẳng tới hầm nữa. Thầy ấy cũng trầm mặc nhìn nó quài. Làm nó có cảm giác thầy cứ muốn nói gì đó xong lại im lặng. Ngồi trên ghế bàn giáo viên mà thầy cũng chỉ nhìn về phía nó.
Chỉ mới mấy ngày mà mặt thầy Snape tiều tuỵ rõ, hõm gò má càng sâu hơn, đôi mắt đen thì hốc hác. Cho thấy thầy Snape chẳng hề nghỉ ngơi đoàng hoàng chút nào.
Nó thu dọn đống sách vở vài trong cặp, học trò đã lon ton chạy nhanh ra ngoài hầm. Dù sao đối với chúng kết thúc tiết học của thầy Snape chính là một sự giải thoát. Nó vừa đi được vài bước, cái bước chân của thầy nhanh hơn nó nhiều. Thầy duỗi tay bắt lấy tay nó.
"Trò Harry. Tôi cần nói chuyện với trò." Thầy Snape rì rì nói. Bàn tay của thầy lạnh toát, xương xẩu rõ ràng.
"Em có chút việc bận rồi thầy." Nó dịu dàng, một tay còn lại chưa bị mất đi tự do, nó kéo những ngón tay bám chặt tay nó ra. Nhưng ông nào dễ dàng buông nó đi như vậy.
Còn vài đứa học trò chưa kịp ra khỏi lớp, chúng nhìn ông và nó với ánh mắt hoài nghi, mênh mông. Ông liếc chúng nạt:"Cút ngay!"
Chúng giật mình, lật đật chạy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536384/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.