Sáng hôm sau, lúc Snape tỉnh giấc, vừa hơi nhúc nhích một cái hươu con trong ngực đã thức theo, nó mơ màng liếm cần cổ ngay trước mặt một cái làm Snape tê cứng cả người, nhém nữa là ném luôn nó này xuống đất.
Snape nhẫn nhịn một hồi mới đẩy nhẹ con hươu tuyết ra, nó vùi đầu vô gối khò khè ngủ tiếp.
Anh ngồi dậy sửa sang áo xống cho đàng hoàng, trên người anh vẫn là nguyên bộ quần áo hôm qua, mà không biết tại sao nút cổ áo bị bung hết mấy cái...
Hươu tuyết ngửi không có hơi thở quen thuộc nên cũng bò dậy, mắt nó lim dim, lạng quạng đứng dậy đi về phía mùi hương quen thuộc, rồi đạp hụt và té uỵch xuống đất, nhanh tới nỗi Snape không kịp đỡ.
Harry ngồi dưới đất xấu hổ biến về hình người. Cậu kêu Kreacher đem một bộ đồ mới cho Snape, rồi ngại ngùng gãi đầu đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, không để ý tới khoé miệng nhếch lên của Snape sau lưng.
Công chuyện sáng nay là cho cụ Dumbledore uống thuốc, xem mặt ông cụ có vẻ khoẻ khoắn hơn hôm qua, có thể tự mình ngồi dậy ăn bữa sáng rồi nói giỡn hai câu với bọn họ. Nhưng Snape đề nghị cụ nghỉ ngơi thêm hai hôm nữa hẵng xuất hiện, chứ bây giờ ai thấy cụ cũng chắc mẩm cụ đang ốm nặng, thế là cụ Dumbledore đành gác lại công chuyện để làm một ông lão nhàn nhã nằm trên giường thả lỏng, đọc sách, đánh cờ Phù Thuỷ.
Cụ cũng có vẻ hưởng thụ lắm: "Mấy chục năm rồi ta mới có mấy ngày rảnh rỗi thế này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-nguoi-thu-ho/947177/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.