"Harry, bồ thu dọn xong chưa? Chúng ta phải nhanh lên." Ron nhìn Harry lề mề nhét bộ quần áo cuối cùng vào trong rương. Kỳ nghỉ lần này, bởi vì có Sirius mà Harry không ở lại trường giống mấy năm trước.
"Xong rồi, có thể đi rồi."
Tâm tình rầu rĩ của Harry gần đây cũng bởi vì kỳ nghỉ lễ Giáng sinh lần này có thể trải qua với chú Sirius mà tiêu tan không ít, thế nhưng mỗi lần không thể khống chế mà nhớ lại việc ấy đều khiến cậu vô cùng đau xót.
Sau khi kéo hành lý và chào tạm biệt gia đình Ron, Harry chờ ngay ở đây, Sirius nói chú ấy đến hơi trễ. Nhưng không đợi bao lâu, Harry đã bị một người ôm lấy từ phía sau làm cậu hết sức hoảng sợ.
"Ôi Harry, xin lỗi vì đã tới trễ."
Harry vui mừng quay đầu lại ôm lấy Sirius, chú thoạt nhìn tốt hơn so với lần gặp gỡ đầu tiên, tuy vẫn gầy yếu như trước nhưng khuôn mặt anh tuấn đã khôi phục huyết sắc, âu phục khéo léo, cử chỉ hào phóng lại không mất đi sự tạo nhã, điều này đủ khiến phần lớn cô gái si mê vì chú.
"Không, không sao cả, nhưng mà chú Sirius này, từ sau hôm đó chú chẳng viết thư cho con, con cứ ngỡ mình nằm mơ nữa chứ." Harry ai oán nói.
Trên khuôn mặt của chú Sirius lập tức xuất hiện biểu cảm có lỗi: "Xin lỗi con, Harry, con biết đấy ta vừa mới cởi bỏ tội danh, còn phải sử lý rất nhiều chuyện."
Harry nhìn thấy vẻ mặt lấy lòng của chú, tươi cười cầm tay Sirius, "Con giỡn thôi, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-dong-nhan-yeu-anh-da-thanh-thien-tinh/1360102/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.