Khi Harry lên trên lầu đã thấy Hermione và Ron đang ngồi ăn bánh đợi mình. Bàn tay đặt ở nắm tay cửa hơi siết chặt lại, Harry không sợ Ron nhưng cậu rất sợ Hermione. Cô nàng là một người cực kì tinh tế và giỏi quan sát, cậu không biết mình có thể qua mặt được Hermione bao lâu nhưng cậu vẫn phải thử. Cậu không muốn để bạn bè mình thất vọng.
"Harry, bồ lại đây. Mình đã nhờ dì Molly làm bánh bí đỏ mà bồ thích ăn nhất rồi đây." Hermione mỉm cười vẫy tay.
"Ừm." Harry thoải mái ngồi bệt xuống đất nhận lấy đĩa bánh từ tay cô nàng.
"Harry, việc bồ là omega. Kẻ kia không phát hiện ra sao?" Hermione từ tốn uống trà, giọng điệu cực kì chậm rãi nhưng Harry chắc chắn cô nàng đã bắt đầu đánh hơi được sự bất thường. Ron kế bên hoàn toàn im lặng chỉ có thể gửi cho cậu bạn thân chí cốt của mình một ánh mắt «chúc mày tai qua nạn khỏi»
"Không có. May mắn là tớ mang đầy đủ lượng thuốc ức chế."
"Harry này, thuốc ức chế của cậu quả nhiên là đồ xịn." Ron nghiêng đầu sang ngửi ngửi không khỏi thầm than giơ ngón cái lên.
Trong lòng Hermione càng lúc càng tràn ngập sự nghi ngờ. Cho dù là thuốc ức chế tốt đến đâu cũng sẽ không có hiệu quả mạnh như thế, trừ khi...Cô nàng khẽ liếc nhìn Harry từ trên xuống dưới một lần, xem ra Harry vẫn có chuyện giấu cô. Nếu cậu ấy đã không muốn nói cô sẽ không ép cậu. Hermione biết rõ tính cách của cậu, vì thế cô biết nếu như cứ mãi gặng hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-dong-nhan-giam-cam/1360053/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.