Vòng đu quay chậm dần rồi dừng lại.
Harry nhìn xung quanh, hàng chục phù thuỷ bao vây lấy bọn họ, ánh sáng quen thuộc của bùa chú Lumos lúc này lại cực kì chói lóa trong mắt cậu. Cậu vô thức quay sang Voldemort, người kia không có biểu hiện gì bất thường nhưng đôi mắt lại loé lên tia sát ý rõ rệt.
"Ông biết bọn họ sẽ đến?"
"Không biết. Nhưng hôm nay em đi ra ngoài, em nghĩ họ sẽ bỏ qua cơ hội này sao?" Voldemort nhếch môi trả lời.
"Cũng đúng." Harry gật gù đáp.
"Em sẽ rời đi sao?" Voldemort áp khuôn mặt mình tới gần cậu, đôi mắt đỏ u buồn khiến tâm Harry lay động. Cậu phải đi, đó là vận mệnh của cậu nhưng cậu lại không nỡ nhìn người đàn ông này buồn.
Harry nghiêng đầu trầm mặc, đứng dậy mở cửa kính bước ra.
Bên ngoài, các phù thuỷ nhìn hai người bình tĩnh đi đến liền kiêng kị lui về sau vài bước, bàn tay vô thức siết chặt đũa phép hơn. Dù sao người trước mắt cũng là Chúa tể Hắc ám vĩ đại hiện tại, vung tay một cái ai biết được mình sẽ ngã xuống khi nào. Kingsley Shacklebolt dẫn đầu, hắn im lặng quan sát Voldemort, đảm bảo người kia không ra tay bất ngờ giết chết đồng đội mình.
Arthur cũng tới, ông mỉm cười vẫy tay chào cậu.
Ngay lúc Harry chuẩn bị bước qua, một âm thanh bén nhọn vang lên "Cứu thế chủ bị Chúa tể Hắc ám bắt lâu như vậy, trên người thế nhưng lại không có vết thương, mọi người không thấy kì lạ sao?"
Đám đông bắt đầu xôn xao.
"Kì lạ gì? Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-dong-nhan-giam-cam/1360052/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.