Vân Mộng không thể không nghi ngờ Phùng Linh An. Lần đầu tiên đi làm bị nhốt trong nhà vệ sinh, là cô ta mở cửa giúp cô, nói không chừng cô ta đã cố tình nói bóng nói gió cho Lương Ninh ra tay rồi đến vờ vịt làm người tốt đấy. Mỗi lần chạm mặt nhau, cô ta luôn cố tình nói mấy câu khích tướng để Vân Mộng và Lương Ninh đối đầu với nhau.
Đừng nhìn Vân Mộng bình thường hiền lành dễ nói chuyện mà nghĩ cô ngu ngốc. Cô vẫn rất chú ý đến Phùng Linh An, đặc biệt là sau vụ việc Vương Khánh bị hạ độc, cô ta âm thầm bán đứng Lương Ninh.
Cô cầm cốc cà phê trở lại phòng làm việc, nói với Lục Cẩn Hiên:
“Em làm theo lời anh nói rồi, đã cho Lương Ninh cơ hội đổ thuốc.”
Lục Cẩn Hiên cầm lấy cốc cà phê ngửi thoáng qua, sau đó chân mày hơi nhếch lên:
“Quả thật là đồ của Lục Ảnh.”
Ban đầu anh chỉ nghi ngờ mà chưa có bằng chứng xác thực, giờ thì có thể xác định 100% đây là đồ từ chỗ Lục Ảnh. Ít huyết tộc nào có khả năng bào chế, đặc biệt còn là độc dược không màu không vị như vậy.
Vân Mộng nhíu mày:
“Thứ này có công hiệu gì?”
Lục Cẩn Hiên dù gì cũng là người nhà họ Lục, từng tiếp xúc với Lục Ảnh, cho nên cũng đã tìm hiểu qua về việc chế thuốc. Nhưng ngửi thôi thì cũng khó biết được, anh đưa lên miệng định uống một ngụm thì bị Vân Mộng giành lấy.
Cô mở to mắt nhìn anh:
“Anh làm gì thế?”
“Uống thử.”
“Anh điên rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-sa-vao-vong-tay-cua-ac-ma/1729976/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.