Vân Mộng đứng bên cạnh hất cái tay đang đặt trên vai mình ra, cười hỏi:
“Em vừa gọi chị là chị dâu à?”
“Hừ!” Lục Tử Tiệp không vui: “Tạm thời không giành với anh trai em, nhưng mà nếu anh ấy làm chị buồn thì em sẽ lập tức mang chị đi.”
Vân Mộng xoa xoa tóc cậu ta:
“Định mang chị đi đâu? Trốn?
“Đúng vậy.”
Lục Tử Tiệp vô cùng nghiêm túc nhìn cô, khiến bàn tay đang đặt trên đầu cậu trở nên cứng đờ. Cô vỗ vỗ vai cậu nhóc, nói:
“Chúng ta không ổn đâu.”
Nhìn hai người họ chẳng khác gì chị em, cho dù một ngày nào đó Lục Cẩn Hiên làm tổn thương cô thì cô cũng khó mà thích một đứa nhóc như Lục Tử Tiệp. Mới nghĩ đến đó, cả người đột nhiên xoay chuyển, Lục Tử Tiệp đẩy cô sát vào cổng nhà, dùng hai tay khóa hai bên người cô lại rồi thật lòng nói:
“Tại sao không ổn? Em có gì không hợp ý chị?”
Hơi thở gần trong gang tấc của thiếu niên khiến Vân Mộng không quen lắm, cô cứ nghĩ Lục Tử Tiệp chỉ nhất thời nổi hứng trêu mình, nào ngờ cậu có vẻ nghiêm túc.
Cô hơi nâng mắt, thẳng thừng đáp:
“Chỉ vì vừa rồi em gọi chị là chị dâu. Trong lòng em đã thừa nhận mối quan hệ của chị và Cẩn Hiên rồi, phải không?”
Lục Tử Tiệp thấy được trong mắt Vân Mộng là sự bình tĩnh, bình tĩnh khiến người khác đau lòng. Cậu siết chặt nắm tay rồi đập mạnh vào cổng sắt một cái.
Rầm.
Âm thanh phát ra làm Vân Mộng hơi thót tim, hộp đồ trong tay suýt rơi xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-sa-vao-vong-tay-cua-ac-ma/1729970/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.