Nguyên Hạ đã ở trong văn phòng làm việc không biết bao lâu, chỉ thấy vừa ngẩng đầu cả văn phòng trống trải, nhìn ra ngoài trời, thì ra đã đêm xuống.
Bước ra khỏi văn phòng, cô đã thấy người không nên xuất hiện ở đây.
"Nguyên Hạ"
Trác Mịnh Hạo khẽ gọi, anh ta vẫn như ngày nào quần áo cùng phong thái đều là của kẻ có tiền.
"Sao anh lại đến đây"
"Anh xem tin tức thấy chuyện của em, anh lo lắng nên đến. Em..."
"Em không sao đâu, cảm ơn anh"
"Chúng ta đi đâu đó nói chuyện đi"
Trong bar tiếng nhạc du dương êm tai khiến không khí xung quanh càng trở nên lãng mạn. Có lẽ là đã khá mệt, Nguyên Hạ uống hai ly đã thấy chóng mặt.
"Dạo này em sống tốt chứ?"
"Tốt lắm"
Cô nghĩ đến dáng vẻ người đàn ông đó khẽ mỉm cười. Nguyên Hạ không biết từ khi nào cô lại đối với anh có cảm giác an tâm cùng tin tưởng đó. Dù cô biết anh giữ cô bên mình chẳng qua chỉ để khiến Trác Minh Hạo khó chịu, trả thù Tống gia.
Trác Minh Hạo nhìn thấy ánh mắt cùng nụ cười của cô mà chua trát trong lòng.
"Xem ra người đàn ông đó rất tốt với em"
Nguyên Hạ yên lặng xem như ngầm thừa nhận.
Trác Minh Hạo lại tiếp tục nói.
"Nguyên Hạ, chuyện ở công trường em định giải quyết thế nào? Hay để anh giúp em một tay"
"Em vẫn đang điều tra, em không muốn phiền anh đâu"
Nói chuyện được một lúc mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-khong-ky-han/3314683/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.