Dung Vĩnh dừng xe trước một khu nhà trung cấp, Tuyết Linh vừa ra ngoài, thấy anh liền trở nên tức giận. Tiến lên trước khó chịu mà hỏi.
“Anh đến đây làm gì?”
Dung Vĩnh vẫn còn chưa trả lời bên trong nhà đã vang lên giọng nói.
“Tuyết Linh”
Người đàn ông trong nhà chầm chậm đi ra, sức khỏe già yếu khiến giọng nói cũng trầm khan hơn. Hiển nhiên ông không hài lòng với hành động của con gái.
“Dung Vĩnh mau vào nhà”
“Cha sao lại cho anh ta vào nhà?”
Tuyết Linh phản đối, cô hận người này đến thấu xương sao có thể thở chung một bầu không khí với anh ta.
“Tuyết Linh con đừng như vậy, Dung Vĩnh con đừng chấp với nó”
Mẹ cô bước ra, thở dài một hơi. Cuối cùng bất chấp sự khó chịu của con gái để Dung Vĩnh vào nhà ăn cơm. Tuyết Linh giận dỗi liền trốn ở trong phòng.
“Haizz con bé này là như vậy đó, sau này nó hiểu ra sẽ không như vậy nữa”
Người phụ nữ gấp thức ăn vào bát cho Dung Vĩnh, giục anh ăn nhiều chút. Nhìn thấy anh bà lại nhớ đến đứa con trai đã mất kia của mình, nơi hốc mắt có chút ửng đỏ.
Dung Vĩnh đương nhiên không chấp với Tuyết Linh, anh trai cô ấy vì anh mà chết, hai người bọn họ tình cảm tốt như thế tất nhiên sẽ hận anh. Nếu không phải anh nhất quyết đưa Tuyết Tùng vào nơi đó, dù là để cậu ấy bên ngoài sống vật vờ không ra hình dạng gì thì ít ra vẫn sống.
“Cô chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-khong-ky-han/3314682/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.