Khi Tiêu Lăng Phong đi tới công ty thì cà phê mà Lãnh Liệt chuẩn bị đã lạnh thấu, hiển nhiên Lãnh Liệt đã đợi anh khá lâu.
"Thế nào?" Nhìn thẳng vào đôi mắt quầng thâm của Lãnh Liệt, Tiêu Lăng Phong không có nửa phần áy náy lẫn cảm kích, cười hỏi.
"Hôm nay tôi không có thời gian để nói đùa với anh!" Lãnh Liệt nghiêm túc nói.
"Chuyện gì mà nghiêm trọng như thế? Thế nào cô nhóc Ti Khiết kia lại giận dỗi với anh rồi hả!" Tiêu Lăng Phong nhấp một hớp cà phê, sau đó cái miệng chép chép, nói: "Chốc nữa nói với Diệu Tinh một chút, cô sẽ giúp đỡ cho anh..."
"Ngày hôm nay tôi tới bệnh viện thì nhìn thấy Đường Nhã Đình ở đó!"
"Cái gì?" Tiêu Lăng Phong hỏi.
" Ngày hôm nay khi tôi đi đến bệnh viện thì nhìn thấy một người, mặc dù chỉ là liếc mắt nhìn từ xa xa, @MeBau*diendan@leequyddonn@ nhưng mà tôi có thể xác định, người đó chính là Đường Nhã Đình." Lãnh Liệt nói lập lại.
"Tôi biết là cô ta!" Tiêu Lăng Phong gật đầu một cái: "Ngày hôm đó khi ở trong sân, tôi nhìn thấy cô ta nhập viện rồi. Bằng không tôi cũng sẽ không vội vội vàng vàng xin xuất viện luôn. Hiện bây giờ thì thế nào rồi?" Tiêu Lăng Phong hỏi.
"Ở cửa ra vào cũng có cảnh sát, cho nên tôi cũng không có cách nào để đến gần được. Bất quá nghe người ở bệnh viện nói là cô ta bị đánh trọng thương. Não bị chấn động, xương sườn bị gảy."
Miệng của Tiêu Lăng Phong mấp máy, người nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-hai-diep/2568942/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.