Edit: Mon Miêu
“Em đã quên rồi sao? Em chính là vợ chưa cưới của anh, thân thể em từ trênxuống dưới, có chỗ nào mà anh chưa từng xem qua, chưa từng sờ qua, emkhóc cái gì? Anh không thể chạm vào em sao”
Giọng nói của anh lạnh lẽo, anh không thích nước mắt của cô, không thích thấy cô khóc một chút nào.
Nhưng cô lại luôn dùng một đôi mắt đẫm lệ nhìn anh, giống như là anh đang ănhiếp cô. Anh khẳng định là cô không có bộ dạng này đối với Diễn Thần.
Anh cũng không quên, khi người đàn ông kia đưa cô trở về, cô cười với anh ta đến mức ngọt ngào, thật chướng mắt.
Thanh Thần đối mặt với sự tức giận của anh, chỉ là lắc đầu, ra sức lắc đầu: “Không, không phải. . . . . .”
“Cái gì không phải?” Anh hung ác nhìn chằm chằm cô, sự lạnh nhạt sâu trongcon mắt lạnh lẽo kia giống như muốn đông cứng cô: “Mộ Thanh Thần, emgiỏi lắm, đầu tiên là không nói chuyện với anh, chơi trò chiến tranhlạnh, bây giờ ngay đến việc anh ôm em một chút cũng không được?”
Hợp đồng của bọn họ còn chưa kết thúc, cô gái nhỏ này không phải mới nóiyêu mình sao? Coi như người đàn ông kia đối xử rất tốt với cô, cô cũngđừng nghĩ sẽ chạy thoát khỏi anh.
“Không, không phải. . . . . .” Anh hiểu lầm cô rồi, khi cô thấy anh trở về, cô đã rất vui mừng.
“Cái gì không phải?” Khóe miệng của Mạc Lãnh Tiêu chứa tà khí, anh cảm thấytính khí của bản thân mỗi khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-phuc-hac-co-be-chi-cho-yeu-toi/3015933/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.