Edit: Mon Miêu
“Ừ. . . . . .” Hơi thở nóng rực này, làm cho thân thể của cô không nhịnđược run rẩy, con ngươi xinh đẹp tự nhiên nhắm lại, đầu không ngừng lắclắc.
Môi mỏng của anh nhẹ nhàng giương lên, nhìn thấy mặt của cônhiễm một tầng đỏ ửng tràn ngập khẩn trương, Mạc Lãnh Tiêu cúi đầu nở nụ cười, trong con ngươi lạnh lẽo kia, cũng hiện lên một chút ý cười.
Tiếng cười vui vẻ này khiến Thanh Thần ngây ngẩn cả người.
Đây là lần đầu tiên sao?
Anh đang ở trước mặt cô, cười đến vui vẻ như thế, giống như ở chung một chỗ với cô, anh cũng vui vẻ.
Tim bỗng ngưng lại một chút, đau đớn bắt đầu dâng lên.
Tại sao anh muốn thấy cô đau khổ, thậm chí muốn chết, thì anh mới có thể đối xử dịu dàng với cô như vậy.
Nhưng cô lại luyến tiếc sự dịu dàng này.
Nếu như, nếu như thực sự giống như cô nghĩ, cô đau đớn thì có thể đổi lấysự dịu dàng của anh, vậy thì, cô thà rằng cứ tiếp tục đau đớn như vậy.
Mộ Thanh Thần, cô đúng là đần, đúng là ngốc.
Rõ ràng, anh không phải là chồng của cô, vậy mà cô vẫn khăng khăng yêu anh, yêu không từ bỏ như vậy.
Rõ ràng trong lòng của anh, không có cô, nhưng vì một chút dịu dàng này, cô lại cam tâm tình nguyện.
Ngày trước, không phải loại người mà cô xem thường nhất chính là người congái không có khí phách sao? Nhưng hôm nay. . . . . . Mộ Thanh Thần, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-phuc-hac-co-be-chi-cho-yeu-toi/3015908/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.