May mắn lời khẩn cầu với thần linh không bị ngó lơ bà vô ích. Tiết Nhiên Ly nhìn thấy cửa phòng cấp cứu mở ra đầu tiên. Cô vỗ nhẹ vào người Mã Thiệu Huy ra hiệu.
Mã Thiệu Huy bừng tỉnh khỏi cơn tuyệt vọng, anh ngẩng đầu đi vội tới chỗ bác sĩ khám chính. Tiết Nhiên Ly đỡ bụng đứng dậy đi theo sau.
- Bác sĩ, con tôi sao rồi.
Bác sĩ thở dài một tiếng:
- May mà vẫn còn kịp, vết thương trên đùi là do bị vật nhọn đập nặng vào, máu chỉ tuôn ra cỡ nửa đốt tay, may mắn là không sâu lắm. Còn về vết sẹo ở mỏm cụt ở đầu gối thì cũng không nghiêm trọng lắm, nhưng vấn sẽ có di chứng đau nhức sắp tới, tôi đã cho kê đơn thuốc giảm đau rồi, các vị cứ an tâm.
- Vâng, cảm ơn bác sĩ.
Mã Thiệu Huy và Tiết Nhiên Ly cùng cúi đầu cảm ơn. Trái tim treo lơ lửng từ lúc lâu cuối cùng cũng được buông xuống. Giống hệt đóa hoa trên cành đã được nhẹ nhàng rơi xuống dòng nước mát mẻ và êm ái.
Tiết Nhiên Ly cúi đầu xoa bụng, đầu thầm nghĩ: "Tốt quá rồi, anh trai của con vẫn bình an..."
Mã Thiệu Huy vui mừng nắm tay Tiết Nhiên Ly rời đi. Phải mau chóng đến xem tình trạng của Mã Du.
Chu Hồng Ngân tỉnh dậy và nghe tin lành của cháu nội, bà mừng rỡ khóc thút thít. Tiết Nhiên Ly mỉm cười nhìn nhà họ Mã vẫn luôn bình an như thế, cô vui lây theo.
Ở nơi khác, Bình Nhu điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-lam-vo-ke/2972925/chuong-59.html