Suốt đêm hôm đó Mã Du liên tục bị cơn sốt hành hình. Cả người nóng rực như có ngọn lửa rực cháy thiêu đốt.
Tiết Nhiên Ly chăm lo ngồi bên cạnh lau người cho Mã Du. Mã Thiệu Huy cũng rất phối hợp hỗ trợ cô.
Mồ hôi của cậu nhễ nhại, khuôn mặt nhíu chặt đầy đau đớn. Tiết Nhiên Ly và Mã Thiệu Huy nhìn mà đau xót, trong lòng âm thầm hận chết ả Bình Nhu độc ác kia.
Trong cơn mê, Mã Du lần đầu mơ thấy giấc mơ bình yên và ấm áp đến lạ. Cơ thể ngày nào vẫn còn ngồi xe lăn đã được đứng dậy.
Tầm nhìn dường như có sự khác biệt rất lớn, cậu có thể nhìn xa mọi thứ và nhìn vạn vật ở một ánh nhìn cao hơn.
Mã Du ngoái đầu nhìn ra phía sau, Tiết Nhiên Ly mỉm cười xinh đẹp nói:
- Con mau đi khám phá đi.
Mã Du bước được những bước chân chập chững đầu tiên. Đến bước thứ hai lại loạng choạng xém té. Tiết Nhiên Ly ở phía sau dịu dàng đỡ lưng cho cậu, cô cổ vũ nói tiếp:
- Con thử đi tiếp nào. Phía trước chính là gia đình của con.
Mã Du lấy can đảm bước đi, tầm nhìn ở phía xa bắt đầu hiện rõ. Cảnh vật xung quanh một màu xanh lá đầy tươi mát và tràn trề sức sống.
Phía trên bầu trời, áng mây trắng xanh trôi lượn theo cơn gió dịu nhẹ. Dưới chân những ngọn cỏ dại xanh lá đầy mơn mởn, tươi xanh. Đầu ngọn cỏ cũng đung đưa nhẹ theo cơn gió mát.
Đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-lam-vo-ke/2972923/chuong-60.html