Du Du con mau xem, em gái con là công chúa nhỏ có đúng không?
Du Du nhìn chăm chú vào đứa trẻ nhỏ xíu trên tay bà nội. Mà cũng không đến mức nhỏ cho lắm, thân hình tròn trĩnh, lại được quấn thêm cái khăn mềm mại, trông con bé không khác gì cái đòn bánh tét.
- Mẹ, giống mẹ, xinh đẹp ạ....
Mã Du nhìn em gái trong tay bà nội, cảm thấy em nhìn giống mẹ vô cùng, chắc hẳn sau này sẽ trở thành một đại mỹ nhân giống mẹ vậy. Mã Du mỉm cười vui vẻ, sau đó lại chồm người tới cạnh giường của Tiết Nhiên Ly, đã qua một đêm rồi mà mẹ vẫn chưa tỉnh lại. Cậu vô cùng lo lắng, bèn hỏi Chu Hồng Ngân:
- Nội ơi, vì sao mẹ vẫn chưa tỉnh?
- Chắc là sinh em mệt quá, con cứ để cho mẹ nghỉ ngơi nha.
- Dạ.
Mã Du ỉu xìu cúi đầu, bàn tay nhỏ nghịch ngợm nắm lấy một ngón tay của Tiết Nhiên Ly. Tay của mẹ thật ấm áp, Mã Du rất thích ở bên mẹ.
Một lúc sau, ngón tay của Tiết Nhiên Ly giật giật, đôi mắt nặng nề mở ra. Đặt vào mặt là khuôn mặt trẻ con đáng yêu, đôi mắt to tròn ướt át nhìn cô.
- Mẹ, mẹ, mẹ tỉnh.
Mã Du vui vẻ vô cùng. Tiết Nhiên Ly khẽ cười, bàn tay yếu sức đưa lên xoa nhẹ một bên má của cậu. Cổ họng khô ran khó nói chuyện. Chu Hồng Ngân đặt em bé lên giường, nằm ngay cạnh Tiết Nhiên Ly. Sau đó bà đưa cho Tiết Nhiên Ly một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-lam-vo-ke/2972851/chuong-91.html