Muốn đền mạng thì phải tự trả bằng mạng. Mã Thiệu Huy gọi điện cho người sắp xếp thêm vài tù nhân giang hồ, hung dữ đến ở cùng phong giam với Tiết Chính.
Cả ngày lẫn đêm đều cho người hành hạ Tiết Chính, khiến cho ông ta sống không bằng chết, vết thương chi chít trên người. Nhiều lần quá đau đớn mà khiếu nại với ngục quản, nhưng ông ta không ngờ rằng, ở trong đây ai cũng là người của Mã Thiệu Huy. Ngục quản ngó lơ, bạn tù thì liên tục đánh đập. Cuối cùng Tiết Chính hoá điên và hấp hối.
Lúc chết cũng chẳng được ăn một bữa cơm tử tế hay là thay một bộ đồ sạch sẽ. Cả người hôi hám, da thịt thối rữa, ruồi nhặng đậu lên những vết thương. Đợi cho xác chết nằm một góc quá hai ngày, sau đó người quản ngục thông báo giấy tử, và thiêu đốt Tiết Chính.
Mã Thiệu Huy không nói cho mẹ nghe việc anh và Tiết Nhiên Ly khắc mệnh nhau, cứ thế mà để chuyện này chôn vùi trong trái tim anh.
Anh sống cũng không yên ổn gì, mỗi khi đêm về anh lại tìm đến rượu để quên sầu. Anh không dám tin, không dám chấp nhận kẻ hại chết Tiết Nhiên Ly chính là anh. Dù không phải trực tiếp thì cũng là gián tiếp hại cô.
Đáng lẽ mối quan hệ của hai người ngay từ đầu nên là anh em quen biết, bất quá thì thành người dưng nước lã cũng được.
Ban đầu, anh nên kiên quyết với lựa chọn của mình, không thể kết hôn với Tiết Nhiên Ly. Nhưng vào giây phút mềm yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-lam-vo-ke/2972829/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.