Hàn Nguyên Hạ bần thần ngồi trên ghế sofa, cậu nhìn vào một điểm không xác định nào đó, vô thức làm rơi cái cốc trên tay.
Cốc thủy tinh vỡ toang, nước chảy đến chân cậu, cậu giật mình chú ý đến, cúi người nhặt mảnh sành đến đứt tay.
Dẫu thế, cậu cũng không nói gì.
Kình Hân được Ôn Nhĩ đưa tới một căn nhà rất bình thường, đến khi mở cửa ra thì đã thấy Hàn Nguyên Hạ mất bình tĩnh với đống mảnh sành rải rác dưới chân, trên tay cậu máu chảy tí tách.
Chưa kể trên người cậu… đều là những vết thương lớn nhỏ, nặng nhiều hơn nhẹ. Từ vết dài xanh tím hiện rõ, dễ nhận thấy cậu đã xảy ra những chuyện rất kinh khủng.
“Các người làm gì em ấy vậy?”
Kình Hân vội chạy tới đỡ Hàn lên, cậu ta có vẻ như không bình thường chút nào…
“Không có, khi chúng tôi đem cậu ta ra khỏi đó thì cậu ta đã biến thành bộ dạng này rồi. Có gọi cách nào cũng không tỉnh táo. Cậu ta bị người ta tra tấn thể xác, nhưng hình như cũng ảnh hưởng đến tinh thần không ít.”
Hàn Nguyên Hạ mắt đầy tia máu đỏ, tay cứ cào cào trên đất. Mới chỉ một ngày mà cậu trở thành nông nỗi này.
Thấy bộ dạng mất bình tĩnh của Hàn Nguyên Hạ, Kình Hân ngỡ ngàng khó tin.
“Hàn không phải là kẻ dễ bị dọa sợ, tình hình này là thế nào?”
“Không rõ, cô tự hỏi cậu ấy đi.”
“Hàn?”
“Kình Linh…”
“Chị là Kình Hân.”
“Kình Linh… chị ấy vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ky-nhan-cho-em-lon/2758651/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.