- không thể!
Không cần suy nghĩ Đình Phong dứt khoát nói ra hai chữ này thì cũng đủ hiểu ân oán mười mấy năm trước mãi mãi là cơn ác mộng trong lòng của anh ta.
- vậy anh muốn thế nào mới có thể buông bỏ thù hận? Mẹ anh trên trời linh thiêng cũng không muốn anh vì bà ấy mà ôm hận thù để tiếp tục sống.
Hầu Mễ Vi nói đúng, Đình Phong rốt cuộc là vì chuyện gì mà lại nắm chặt cái ân oán đó không thể buông xuống chứ? Là vì hận Đàm Gia Lạc giết mẹ anh ta? Hay hận bản thân không thể bảo vệ mẹ anh ta?
- thứ mà Đàm Gia Lạc nợ anh chỉ có thể dùng mạng hắn mà trả.
Đình Phong đứng dậy rời đi, anh ta không muốn tiếp tục phải nói với Hầu Mễ Vi bởi vì không ai có thể hiểu được lòng anh ta muốn gì, bao gồm cả cô cũng như vậy.
Đình Phong vừa quay đi thì Hầu Mễ Vi lại đứng dậy trên tay cầm lấy con dao gọt trái cây một phát thật mạnh đâm vào bụng mình.
" uỵch " Hầu Mễ Vi ngã xuống, tiếng động ngã của cô không lớn nhưng trong căn phòng yên tĩnh như vậy vốn nghe thấy rất rõ.
Đình Phong vừa quay người lại liền nhìn thấy cảnh tượng mà cả bản thân anh ta cũng không đoán trước được. Hầu Mễ Vi như vậy mà tự mình tổn hại mình chỉ vì Đàm Gia Lạc sao?
- Mễ Vi em ngốc sao?
Đình Phong chạy lại đỡ lấy Hầu Mễ Vi, lần đầu tiên trong lòng ôm lấy mỹ nhân mình yêu nhưng lại là mỹ nhân đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan/882496/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.