Thế là Hầu Mễ Vi bị ăn sạch sẽ đến khi thuốc hết tác dụng thì cô đã thấy Đàm Gia Lạc nằm bên cạnh mình, ở khoảng cách gần như vậy cô có thể thấy được gương mặt anh tú từng đường nét hoàn hảo của Đàm Gia Lạc, chỉ tiếc lại là quá vô sỉ.
Hầu Mễ Vi bất giác lắc đầu để thoát khỏi sự mê hoặc khi nhìn cô nhìn Đàm Gia Lạc.
Không thương tiếc trực tiếp tung cú đá mạnh đá Đàm Gia Lạc rơi thẳng xuống giường khi không kịp phòng bị.
- bà xã, em thịt anh rồi lại không chịu trách nhiệm sao? Còn hung hăng đá văng anh như thế.
Đàm Gia Lạc gương mặt không biết từ khi nào đã quăng mất cái gọi là liêm sỉ mà thay vào đó là tên vô lại.
Rõ ràng là hắn hạ thuốc cô, làm thịt cô lại còn dám nói cô thịt hắn, lại phải chịu trách nhiệm? Đây là đạo lý gì đây trời?
Nhìn biểu cảm giả vờ vô tội trên gương mặt của Đàm Gia Lạc, Hầu Mễ Vi hận không thể đem hắn mang ra băm thành trăm mảnh. Dám vừa ăn cướp vừa la làng với cô!
- Đàm Gia Lạc anh nói đạo lý chút đi, rõ ràng là anh hạ thuốc cưỡng bức tôi mà. Anh nói mà làm tôi tưởng mình thật sự có tội đó.
Đàm Gia Lạc từ dưới sàn đứng dậy nhặt lại quần áo rồi quay sang Hầu Mễ Vi mỉm cười đáp.
- ba em không dạy em có qua thì phải có lại sao? Em không chịu trách nhiệm với anh cũng không sao, anh chịu trách nhiệm với em, thế nào? Có phải là Hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan/882495/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.