Hóa ra tất cả những gì tôi nghĩ là mơ nếu không phải mơ. Việc ôm người đàn ông này, cảm giác ấm áp này, tất cả đều là thật. Tôi rón rén thu tay của mình về, khẽ nhích qua một chút, cố gắng để không bị người ta phát hiện. Sao lại có thể ôm người ta chặt như thế, cũng may là người ta còn ngủ đến mức như thế. Cũng may là anh ta còn ngủ, nếu không chắc chắn sẽ bị anh ta mắng té tát rồi, bình thường anh ta đáng sợ như thế cơ mà.
Tôi với lấy chiếc đồng hồ ở trên bàn, bây giờ mới có 6 giờ sáng. Cũng chẳng có chuyện gì để làm cả, những ngày đầu tiên làm dâu không thể nào cứ ngủ được. Thế là tôi đi xuống bên dưới, nếu gặp bố mẹ chồng thì chào hỏi.
Vừa mới bước xuống phòng khách thì gặp ngay em gái của " chồng ". Cái cô gái xinh xắn tự tin ấn tượng lúc đám cưới thì ra cũng chính là cô gái có ánh mắt nhìn người ta cứ như kẻ thù. Mới gặp có vài lần biết gì về tôi đâu, cái thái độ đang thể hiện kia là sao? Mở trừng trừng mắt nhìn, tôi đi gần tới nơi rồi nhưng vẫn không mở miệng ra hỏi, chẳng lẽ cô ta thức dậy mà miệng của cô ta vẫn còn đang ngủ?
Nhưng cũng chẳng sao cả, mang thân phận chị thì sẽ không chấp em, không thèm chấp. Tôi nở nụ cười vui vẻ nhất có thể, đi về phía của cô ta.
- chào buổi sáng.
Cô ta ngấm nguýt nhìn tôi.
- chị cũng biết đường mò dậy rồi cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-yeu-bat-chap/1404892/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.