Chương trước
Chương sau
Thời Tịch Ngọc

"Dậy rồi à

"Sao tới nhà rồi anh không gọi tôi dậy..!

"Tôi thấy cô ngủ ngon quá nên không kêu..

"Mấy giờ rồi..

"Mới 3h30 phút sáng thôi

"Nữa đêm rồi à , vậy vào nhà thôi

"Tôi đã dặn Đông Quản Gia khoá cửa rồi chắc giờ ông ấy cũng ngủ rồi không vào nhà được đâu,.

"Hả , anh không đem theo chìa khoá dự phòng hả

"Không

"Vậy giờ làm sao

"Ngủ lại trên xe đi, dù gì cũng mới giữa đêm thôi cô ngủ tiếp đi , sáng tôi sẽ gọi cô vậy

"Anh cũng ngủ 1 chút đi

"Ừm tôi biết rồi

Anh ấy kéo áo khoác lên đắp lại cho tôi và hạ ghế xuống cho tôi dễ ngủ và xoa đầu tôi anh ấy rất ấm áp..

"Ngủ đi, ngủ ngon

"Anh cũng vậy

"Ừm

Thật ra anh ấy có đem theo chìa khoá dự phòng nhưng anh ấy lại gạt cô ấy là không đem vì chỉ muốn bên cô ấy lâu chút thôi..

Sáng hôm sau , ánh nắng chiếu vào mặt cô ấy đã làm cô ấy tỉnh giấc cô ấy vẫn còn hơi say ngủ nên mở mắt ra từ từ và nhìn sang bên cạnh xem anh ấy đã dậy chưa, anh ấy vẫn còn đang ngủ rất say, dáng vẻ đang ngủ của anh ấy rất đẹp trai và dễ thương., cô ấy đã lấy tay của mình chạm vào mặt anh ấy , mặt của anh ấy rất mịn đôi mắt long lanh và chiếc mũi cao và đôi môi căng mịn vẻ ngoài lạnh lùng bên trong ấm áp hỏi sao cô nàng nào không gục ngã , nhưng cô ấy đụng vào chán anh ấy , chán của anh ấy rất nóng , anh ấy đang sốt ư , anh ấy với đột nhiên cất tiếng nói…

"Cô sờ đủ chưa

"Anh , anh tỉnh lúc nào thế…

"Tôi tỉnh từ lúc cô chưa tỉnh đấy

"Cả đêm anh không ngủ hả

"Canh cô nên tôi không ngủ

"Hình như anh đang sốt đấy , chán của anh nóng đấy

"Không sao đâu

"Không được , đi vào nhà tôi cho anh uống thuốc hạ sốt ..

"Nó hết ngay ấy mà , chắc hôm qua buổi tối lạnh quá thôi, không gì đâu

"Vậy sao anh không tắt điều hoà trong xe đi cho đỡ lạnh..

"Tôi sợ cô nóng nên không tắt

"Anh đúng là ngốc mà

"Cô dám chửi tôi ngốc Á

"Đi vào nhà nhanh lên , không là sẽ sốt cao hơn đấy, má anh Hồng luôn rồi kìa

"Vậy hả nhưng tôi canh cô cả đêm rồi giờ rất buồn ngủ không đi nổi nữa rồi..

"Không được , đi vào nhà nhanh không là sẽ sốt cao hơn đấy

"Mới có 7h sáng thôi , ngủ thêm chút nữa đi

"Anh có nghe lời tôi không hả..

"Hôngggg

"Anh, giờ vậy đi chúng ta giao kèo với nhau..

"Giao kèo điều gì



"Nếu mà anh khỏe và hết bệnh nghe lời tôi , thì tôi hứa tôi sẽ cho anh câu trả lời của tôi sớm hơn 3 ngày luôn..

"Không , cô gạt tôi , lần trước tôi bị cô gạt rồi, hứ

"Nhưng lần này tôi nói lời giữ lấy lời

"Cô chắc không

"Chắc

"Còn nếu mà anh không nghe lời tôi không hết bệnh và ăn uống điều độ thì tôi sẽ không bao giờ trả lời dù có đến 3 ngày đi chăng nữa tôi sẽ không trả lời anh đâu..

"Ok tôi đồng ý với lời giao kèo này, Móc nghéo đi

"Ok, giờ thì đi vào nhà

"Ok

Đông Quản Gia

"Cậu chủ về rồi , cậu đi đâu cả đêm vậy ạ

"Tôi ngủ trên xe thôi

"Cậu chủ sốt rồi à , mặt cậu chủ đỏ lên hết rồi

Thời Tịch Ngọc

"Phiền chú cho người làm giúp cháu 1 thao nước nóng ấm ấm mang lên phòng anh ấy giúp cháu

"Vâng ạ

"Lên phòng tôi đỡ anh lên

"Ừm

Từ nay cậu chủ bệnh có người chăm sóc cậu ấy rồi , từ trước đến nay cậu chủ bệnh mình luôn là người chăm sóc cậu ấy nhưng cậu ấy chả bao giờ chịu uống thuốc luôn để cơn bệnh hành hạ để nó tự hết thì thôi, cũng không bao giờ chịu ăn cháo cả, hi vọng cô Thời có thể làm cậu ấy thay đổi..

"Anh nằm xuống ngủ 1 chút đi , tôi đi nấu cháo cho anh , chút dậy rồi ăn..

*gõ cửa*

"Dạ thao nước của cô Thời đây ạ

"Dạ cảm ơn chú

"Anh đi vào thay bộ đồ ngủ ra cho thoải mái đi

"Tôi lười lắm

"Này hồi nãy trên xe giao kèo như nào hả..

"Tôi biết rồi, đi ngay

"Ừm

"Thay xong rồi à, nằm xuống đây tôi đo cho anh xem bao nhiêu độ..37,7 độ rồi…

"Tôi trùm khăn lên chán cho anh hạ sốt , nghĩ ngơi đi tôi đi nấu cháo cho anh ăn rồi uống thuốc.

"Ừm

"Đừng đắp mền kính người đấy như vậy nhiệt độ sẽ tăng lên

"Tôi biết rồi

Cô ấy đi xuống bếp nấu cháo cho anh ấy , cô ấy rất lo và quan tâm cho anh ấy, bỗng nhiên gặp dì Yến , dì Yến nói..

"Con nấu cháo cho Phong à

"Dạ vâng ạ

"Từ trước giờ nó bệnh nó không bao giờ uống thuốc luôn để căn bệnh hành hạ để nó tự hết thì thôi cũng chả bao giờ chịu anh cháo đâu, dù khuyên như nào cũng vậy thôi, con đúng là giỏi thật con làm cho nó thay đổi được đấy

"Dạ

"Con là người yêu của nó hả

"Dạ, dạ không phải đâu, con chỉ là người thuê phòng thôi

"Thuê phòng?

"Vâng



"Thằng Phong chưa bao giờ cho cô gái nào thuê căn phòng đấy và cũng chưa bao giờ dẫn cô gái nào về nhà và không bao giờ người con gái nào được đụng vào nó đâu, lúc trước căn phòng đó có để trống nên gì nói nó là thử cho người khác thuê xem như nào , nó cương quết không chịu, con là ngoại lệ rồi đó cô gái…

"Dạ :))

1 lúc sau cô ấy nấu cháo xong rồi , và bưng lên phòng cho anh ấy đã ngủ 1 giấc rất sâu và anh đâu dần hạ sốt rồi..

Thời Tịch Ngọc..

"Dậy ăn cháo nè

Anh ấy dần mở mắt ra thấy cô ấy đang bên cạnh mình , anh ấy bỗng nhiên cười..

"Cười cái gì , tôi nấu cháo xong rồi dậy ăn đi rồi uống thuốc

"Nhưng tôi mệt quá không ăn nổi

"Ngoan nào ngồi dậy tôi đút cho anh ăn

"Ừm

Cô ấy đỡ anh ấy ngồi dậy và đút cháo cho anh ấy ăn anh ấy ăn rất nhanh , đúng là dại gái mà..

"Uống miếng nước đi , rồi uống thuốc

"Ừm, sao tôi bị gì cô cũng lo cho tôi thế

"Vì anh cũng lo cho tôi mà , anh lạnh tới nổi không chịu tắt điều hoà trên xe vì sợ tôi nóng, bây giờ anh bệnh rồi đấy

"Đúng là cô gái ngốc mà

"Sao anh chửi tôi ngốc chứ, tôi đang chăm sóc anh đấy

"Rồi rồi, anh xin lỗi nhá

"Tạm tha

Dì Yến

"Dạ Alo , Lão Gia tôi nghe

"Dạo này dì khỏe không, thằng bé Phong đâu rồi

"Dạ tôi khỏe cậu Phong đang trên phòng cậu Phong đang bị bệnh ạ

"Bệnh Á , thằng nhóc đấy lại bệnh , Đông Quản Gia đang chăm nó à

"Dạ không ạ, là Cô Thời chăm sóc cậu chủ ạ

"Cô Thời?

"Dạ cô Thời tôi không biết có phải bạn gái cậu chủ không, nhưng mà cô ấy rất chăm cậu chủ và còn tận tay nấu cháo cho cậu ấy, và đang chăm cậu ấy trên phòng ạ

"Vậy thì tốt quá , con tôi sắp có vợ rồi

"Nhưng nhìn cô gái đó rất hợp với cậu chủ xinh xắn dễ thương nhưng địa vị xã hội cách xa cậu chủ rất nhiều ạ

"Không sao tôi không quan tâm điều đấy, tôi quan tâm con trai tôi được hạnh phúc bên người nó chọn chứ tôi không quan tâm con dâu tôi địa vị như thế nào.. hai đứa nó hạnh phúc là được…

"Vâng thưa Lão Gia

*cúp máy*

Dì Yến

Lão gì đã đồng ý Cô Thời rồi vậy Phu Nhân thì sao đây không biết có đồng ý hay không đây

"Anh nằm xuống ngủ thêm chút đi

"Cô cũng về phòng nghĩ ngơi đi

"Thôi tôi ngủ ở dưới sàn được rồi , còn chăm anh nữa lỡ đâu anh lại sốt thì sao

"Ngủ dưới sàn lạnh lắm, cô lên giường ngủ cho đỡ lạnh

"Thế anh ngủ ở đâu

"Tôi ngủ cạnh cô

"Hứ, rồi nằm xuống ngủ đi ..

1 lúc sau anh ấy cũng đã ngủ thiếp đi , cô ấy không nỡ giành cái giường của anh ấy, muốn anh ấy ngủ thoải mái hơn nên đã ngủ dưới sàn , dưới sàn cũng hơi lạnh nhưng cô ấy vẫn chịu, và cô ấy cũng đã ngủ, nữa đêm anh ấy tỉnh giấc đi vệ sinh nên đã thấy cô ấy ngủ dưới sàn nên đã ẩm cô ấy lên giường nằm và đắp mền lại cho cô ấy…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.