Thời Tịch Ngọc
"Dậy rồi à
"Sao tới nhà rồi anh không gọi tôi dậy..!
"Tôi thấy cô ngủ ngon quá nên không kêu..
"Mấy giờ rồi..
"Mới 3h30 phút sáng thôi
"Nữa đêm rồi à , vậy vào nhà thôi
"Tôi đã dặn Đông Quản Gia khoá cửa rồi chắc giờ ông ấy cũng ngủ rồi không vào nhà được đâu,.
"Hả , anh không đem theo chìa khoá dự phòng hả
"Không
"Vậy giờ làm sao
"Ngủ lại trên xe đi, dù gì cũng mới giữa đêm thôi cô ngủ tiếp đi , sáng tôi sẽ gọi cô vậy
"Anh cũng ngủ 1 chút đi
"Ừm tôi biết rồi
Anh ấy kéo áo khoác lên đắp lại cho tôi và hạ ghế xuống cho tôi dễ ngủ và xoa đầu tôi anh ấy rất ấm áp..
"Ngủ đi, ngủ ngon
"Anh cũng vậy
"Ừm
Thật ra anh ấy có đem theo chìa khoá dự phòng nhưng anh ấy lại gạt cô ấy là không đem vì chỉ muốn bên cô ấy lâu chút thôi..
Sáng hôm sau , ánh nắng chiếu vào mặt cô ấy đã làm cô ấy tỉnh giấc cô ấy vẫn còn hơi say ngủ nên mở mắt ra từ từ và nhìn sang bên cạnh xem anh ấy đã dậy chưa, anh ấy vẫn còn đang ngủ rất say, dáng vẻ đang ngủ của anh ấy rất đẹp trai và dễ thương., cô ấy đã lấy tay của mình chạm vào mặt anh ấy , mặt của anh ấy rất mịn đôi mắt long lanh và chiếc mũi cao và đôi môi căng mịn vẻ ngoài lạnh lùng bên trong ấm áp hỏi sao cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai/3031274/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.