Sáng hôm sau cô ấy mở mắt ra thấy mình đã nằm trên giường và nằm cạnh anh ấy chân của cô ấy còn gác lên người anh và tay đang đặt trên bụng anh ấy nên đã mở to mắt và giật mình nên đã rút tay lại và rút chân ra khỏi người anh ấy , cô ấy định chuồng đi trước lúc anh ấy tỉnh dậy, nhưng cô ấy vừa chuẩn bị đứng lên anh ấy đã mở mắt ra và kéo tay cô ấy lại cô ấy nằm đè lên người anh ấy và mặt hai người đối diện nhau, đôi môi của 2 người rất gần nhau anh ấy nói… 
"Định trốn à 
"Tôi , tôi làm gì phải trốn anh chứ … 
"Có đâu làm gì đâu , tôi thấy tội nghiệp cô vì chăm tôi cả đêm và ngủ dưới sàn nên đã ẩm cô lên giường mà cô đạp tôi tứ tung còn sờ mó tôi nữa.. 
"Tôi không cố ý , nhưng ai bảo anh ẩm tôi lên giường làm gì chứ 
"Tôi đúng là làm ơn mắc oán mà.. 
"Anh hết bệnh chưa 
"Rồi cô phải giữ lời hứa đấy, cũng đã tới thời hạn 3 ngày rồi đấy 
"Không phải bữa nay là ngày nhân viên được đi du lịch sau , dậy mau không trễ đấy, tôi còn phải đi xe công ty đến sân bay nữa lỡ chuyến bay thì sao 
"Cô đúng là biết đánh trống lãng đấy. 
"Có hả, thôi dậy nhanh lên không trễ đấy 
"Không cần đâu , tôi và cô sẽ đến trễ hơn mọi người nên cứ từ từ không sao 
"Vậy lát nữa tôi đi bằng gì ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai/3031272/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.