-Sáng hôm sau, chuông báo thức của Tịch Ngọc đã reng đã 8 giờ rồi , chuông báo thức reng quá ồn nên Minh Phong đã giật mình dậy, Tịch Ngọc vẫn còn ngủ say nên vẫn chưa biết là chuông báo thức của mình đã reng , anh ấy tắt chuông báo thức của cô ấy đi, phát hiện ra đã 8 giờ nên anh ấy đã dậy , và ẩm cô ấy lên trên giường ngủ cho thoải mái , anh ấy vừa đứng dậy lưng anh ấy rất đau, vì anh ấy chưa bao giờ ngủ dưới đất như thế này cả 1 đêm…
-Anh ấy đắp mền lại cho cô ấy, và đi vào đánh răng rửa mặt , thay đồ , để đi ra ngoài đi công việc …
-Sau khi Tịch Ngọc tỉnh lại đã thấy mình ngủ trên giường và không thấy Bắc Minh Phong đâu , Tịch Ngọc đã nhìn xung quanh đi vào nhà vệ sinh cũng không thấy anh ấy , cô ấy vẫn không biết là Bắc Minh Phong đi đâu, và cũng không nói cho cô ấy biết, Tịch Ngọc đi ra mở điện thoại lên đã thấy là 9 giờ rồi, cô ấy thắc mắc.."Anh ấy đi đâu sớm vậy , cũng không gọi mình dậy.." cô ấy ngồi trên giường 1 hồi lâu , thì cánh mở ra , anh ấy bước vào…
"Ơ, anh về rồi à…
"Sao đấy, sao mặt bí xị vậy nè…
"Em tìm anh quá trời, không thấy anh đâu…
"Anh ra ngoài 1 chút thôi …
"Anh cũng không kêu em dậy …
"Anh thấy em ngủ ngon nên không kêu em dậy…
"Anh đi đâu thế..:
"Anh đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai/3031264/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.