-Anh nghe xong liền cười và nói nhỏ tai cô…"Em cảm ơn suông như thế không được rồi, anh muốn cái khác cơ…
"Anh muốn cái gì..?
"Tối đi em sẽ biết…
"Đồ lưu manh.
-Trong buổi tiệc mọi người đã chơi rất vui vẻ, và kết thúc buổi tiệc ai cũng say cả , ai về phòng người đấy , Bắc Minh Phong uống nhiều nên say, Thời Tịch Ngọc đã đưa anh về phòng , cô nghĩ lại câu nói của anh lúc nãy , cô liền nghĩ trong bụng , bữa nay cô thoát được 1 kiếp..
-Khi về tới phòng cô đã đẩy anh nằm xuống giường , cô nói nhỏ…"Ăn gì mà nặng như lợn vậy…" cô cởi giày và rất ra cho anh , cô vừa cởi xong, anh kéo tay cô xuống , cô đè lên người anh , anh nhỏ giọng nói…"Em không cởi áo cho anh à .." cô vừa nghe xong 2 má đã đỏ…
"Anh là đồ lưu manh à…
"Anh đang muốn lưu manh với em đây..
-Anh Xoay qua lật người cô lại , anh đè lên cô , cô liền vùng vẫy , anh nắm chặt hai tay cô , cô nói…"Này anh xỉn rồi thì ngủ đi.." anh vừa nghe xong mặt của anh liền tỉnh và không giống say tí nào , anh chỉ giả say mà thôi, anh bảo…
"Em nghĩ anh xỉn dễ như vậy sao, em không nhớ anh đã nói gì với em à…
"Không được , em không muốn…
"Vậy à , vậy thì anh phải kệ em rồi, vì anh muốn..
"Không được…
-Cô càng vùng vẫy và anh càng đè chặt hai tay và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai/3031262/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.