Mọi người dùng bữa xong , mỗi cặp đều lấy một con phân khối lớn chạy đi thăm quan khắp nơi trên thành phố S , Trương Nhã Tịnh không biết chạy phân khối lớn nên cô đã bị lẽ ra , Thời Tịch Ngọc lên tiếng..
"Hay anh chạy một mình đi , tôi chở Trương Nhã Tịnh..
"Hả , em muốn bỏ anh..
"Không có chở cô ấy thôi, bỏ anh hồi nào..
"Trời ơi , tổng tài nhà ta bây giờ biết miếu rồi..
Mọi người đều cười oà lên , Cao Vân Hi đuổi Đinh Hạ Vũ xuống xe..
"Này , cậu xuống xe đi..
"Ơ tại sao??
"Tôi chở Nhã Tịnh, cậu tự lái đi..
"Vì gái mà bỏ bạn.." Trương Hạo Hiên nói..
"Em lên xe đi , cậu ấy chở em , Hạ Vũ đi một mình..
"Vâng" anh cúi xuống mở chống chân ra cho cô, cô vịnh vai anh, leo lên xe , sau đó mọi người khởi hành đi..
Mọi người vui chơi khắp thành phố , tới tối 7h thì đột nhiên trời đổ cơn mưa lớn , mọi người không lường trước được , mọi người đã gấp rút chạy về khách sạn, nhưng từ đoạn đường mọi người chạy về khách sạn khá xa , hơn 10 cây số, Cao Vân Hi và Trương Nhã Tịnh xe hị hư trong lúc chạy cùng mọi người nên đã tắt máy xe, anh và cô bị mọi người bỏ lại khá xa..
Anh phải vội vàng tấp vào ven đường kiểm tra xe, anh và cô đã bị ướt từ trên xuống dưới , mọi người chạy gần tới khách sạn đã nhớ tới cô và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-tong-tai/3031204/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.