Tô Thu Vũ bị ôm liền giật mình nhẹ, cô phát hiện ra tên ma cà rồng này gần đây hở chút là ôm:
"Anh đừng ôm nữa"
"Ôm một lúc thôi" Anh thân mật tựa cằm lên vai cô
Tô Thu Vũ vô thức suy nghĩ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trông anh rất lạ.
Cô cũng biết cô không thể bỏ mặc cảm xúc của mình, cũng như bỏ mặc trái tim mình.
Cô khó khăn lắm mới tìm về trái tim đã vùi sâu vào vũng bùn. Cô không thể để mình dao động, dù sao trái tim lạc đường đã biết quay về, không thể nào lại cho đi.
"Trần Uy Bằng!"
Anh nghe thấy cô gọi mình, nhưng anh không muốn buông tay.
Tô Thu Vũ cảm nhận được cánh tay đang giam cầm vòng eo mình buông lỏng ra, cô cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tô Thu Vũ giãy ra, cô đói muốn ăn gì đó. Cô quay người, tay động một cái vô tình khiến bát mì trên bàn sóng sánh, mì vừa nấu xong hơi nóng tỏa ra, cứ như vậy đổ lên người cô.
Gần đây nhất định cô bị vận đen đeo bám. Vừa thành người què, nước mì cực nóng lại dội lên người.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, cô không kịp phản ứng, dù cho có quần áo che chắn nhưng vẫn có cảm giác nóng rực.
"Tô Thu Vũ!" Trần Uy Bằng tiến lên phía trước
Tay cô bị phỏng đỏ hết rồi. Thế nhưng cô gái này còn ngẩn ngơ đứng bất động. Không cần nói cô cũng biết lúc này mình nhếch nhác đến cỡ nào.
Lúc Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-thieu-gia-ma-ca-rong/2939463/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.