Trong căn phòng tối tăm chỉ có ánh trăng từ cửa sổ chiếu vào. Có thể nhìn rõ hai thân ảnh nam nữ trần trụi ở trên giường.
Trần Uy Bằng ở phía trên Tô Thu Vũ, bàn tay tinh nghịch rong ruổi khắp cơ thể cô, luôn chú ý xem biểu cảm của vợ, ngắm nhìn cô. Với anh, cô chính là cảnh đẹp tuyệt mĩ nhất.
Tô Thu Vũ ngoảnh mặt đi, không nhìn anh. Kết quả anh ghé sát cô, thân mật đưa má cọ với má cô vài cái, lại dùng tay để cô đối diện với anh. Anh muốn cô cũng phải nhìn anh.
Trần Uy Bằng cúi xuống hôn lên trán cô, đến mắt, chóp mũi, rồi lại má. Sau cùng là môi cô, chỉ là đặt chạm nhẹ lên. Anh vươn đầu lưỡi liếm liếm cánh môi cô, cũng không xâm nhập vào.
Tô Thu Vũ chưa từng chứng kiến một Trần Uy Bằng kiên nhẫn như vậy.
"Anh đừng làm trò"
"Anh không làm trò. Tô Thu Vũ, anh muốn để em biết vì em anh có thể học kiên nhẫn"
Tô Thu Vũ không muốn nghe Trần Uy Bằng nói nhảm, lần trước cũng là như vậy.
Anh liếm cổ cô, rồi đi xuống, một bên ngực bị anh ngậm vào miệng. Nụ hoa liên tục bị phun ra nuốt vào, nhũ hoa bị một tầng nước bọt phủ lên bóng loáng. Bên kia anh cũng không tha, tay không ngừng nhào nặn, đầu nhũ đáng thương bị anh kẹp trong hai ngón tay vân vê.
Chẳng mấy chốc nhũ hoa bị anh trêu đến cứng ngắc, Tô Thu Vũ không nhịn được thở dốc. Cái đầu anh trái đong phải đưa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-thieu-gia-ma-ca-rong/2939439/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.