Sáng hôm sau, Hạ Dĩnh ngủ dậy không thấy Tông Hạo Nhiên chắc anh về đơn vị cô chuẩn bị một số món đơn giản ăn một chút sau đó ngồi ngây ngốc, điện thoại di động đổ chuông cuộc sống của cô giao tiếp ít số người biết cách liên lạc với Hạ Dĩnh cũng không nhiều ngoại trừ ở trường thì chỉ có người nhà.
Bất ngờ nhìn số điện thoại gọi đến là La Tấn.
“Alo.”
“Hạ Dĩnh có thể gặp em một lát được không?”
La Tấn hẹn Hạ Dĩnh ở một quán cafe cạnh sân bay, lúc cô đến anh đã ngồi đợi từ trước mặt vẫn còn bầm tím nhưng có vẻ không quá nguy hiểm, Hạ Dĩnh cười ngồi đối diện với La Tấn.
Anh vẫn như trước cười nhẹ với cô gọi cho cô một cốc cacao nóng.
“Anh chuẩn bị đi Đức định cư lát nữa sẽ bay.”
Hạ Dĩnh có chút bất ngờ nhưng như vậy cũng tốt ít nhất không giống như cô ép dạ cầu toàn.
“Vậy còn hai bác.”
“Bố mẹ anh sẽ đi vào nam sau khi anh ổn định sẽ đưa ông bà qua, Hạ Dĩnh anh thật sự xin lỗi em.”
Hạ Dĩnh lắc đầu cười “La Tấn anh không phản bội em cũng không có lỗi với em chỉ là tình yêu của chúng ta không đủ lớn để vượt qua nghịch cảnh, chúc anh sau này con đường trải đầy nhung lụa.”
Hai người hàn huyên thêm một lúc thì đến giờ La Tấn lên máy bay Hạ Dĩnh tiễn anh nhìn La Tấn đi khuất cô mới bắt taxi về nhà.
Vào cửa Tống Hạo Nhiên đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-vo-yeu-xin-tha-thu/2896679/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.