Nói xong câu, đầu cô cũng đã có chút mơ hồ. Loáng thoáng chỉ thấy người đàn ông trước mặt kêu to tên cô, tay anh ta còn dùng sức ở vai, nhưng hiện tại cô chẳng còn cảm giác gì nữa rồi.
Dần dần chìm vào cơn bất tỉnh, lúc vừa đến bệnh viện, Nguỵ Minh Quân đã bế cô phóng ra khỏi xe. Các y tá thấy ở phía sau lưng của người con gái anh đang bế có một vết thương lớn, không suy nghĩ nhiều mà đem chiếc giường của bệnh nhân kéo đến và bảo anh để cô lên đấy.
Chiếc giường nhanh chóng được đưa vào phòng cấp cứu, Nguỵ Minh Quân bị chặn lại ở cửa. Anh thấp thỏm ngồi ở những chiếc ghế chờ kia, lâu lâu lại đứng lên đi lại gần cánh cửa nhìn vào bên trong.
Lục Niên ngồi ở phía đối diện, nhìn thấy những biểu cảm này của Nguỵ Minh Quân thấy làm lạ nhưng anh không nói gì, chỉ im lặng quan sát.
Chiếc vest đen của Nguỵ Minh Quân bị dính lấy máu rất nhiều, nhất là chiếc áo sơ mi trắng ở phía trong kia. Chờ mãi, lúc Nguỵ Minh Quân đang đi lòng vòng tại chỗ kia thì chiếc đèn đang sáng ở trên cánh cửa bỗng dưng tắt đi.
Anh hấp tấp chạy lại đằng trước cánh cửa, bác sĩ từ phía trong đi ra.
"Anh là chồng của bệnh nhân nhỉ? Vết thương của cô ấy đã xử lí xong rồi, không còn nguy hiểm nữa nhưng chưa hoàn toàn hồi phục đâu nên đừng cho cô ấy vận động mạnh. Nếu không vết thương một lần nữa sẽ rách ra đấy, chăm sóc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-vo-thoi-han/2769755/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.