Ăn khuya xong, Hạ Thi Văn để lại bát đũa cho người làm rửa, cô đi lên căn phòng ngủ quen thuộc tắm rửa, thoải mái nằm lên giường.
Tư Hạo Hiên sau khi ăn xong dù rất muốn về phòng cùng vợ, nhưng lại bị gọi tham gia một cuộc họp video khẩn nên đành về thư phòng.
Nằm trên giường nghịch điện thoại mãi, Hạ Thi Văn mới cảm thấy chán nản vô cùng. Nhớ ra còn có bản demo ngày mai phải nộp, cô tức tốc cầm lấy tập bản thảo của mình, phi ngay tới bàn làm việc, bật nhạc rồi bắt đầu vẽ vẽ.
Đến tận đêm muộn, Tư Hạo Hiên mới hoàn thành xong cuộc họp, ôm máy tính đi về phòng ngủ.
Cứ nghĩ Hạ Thi Văn đã ngủ trước rồi, ai ngờ vừa mới mở cửa ra, tiếng nhạc của bài hát thanh xuân từng được rất nhiều người yêu thích, “Những năm tháng ấy” vang lên:
“Cơn mưa bỏ lại những năm tháng ấy….
Tình yêu bỏ lại những năm tháng ấy…
Rất muốn ôm lấy em,
Ôm lấy dũng khí đã trôi xa…
Từng ước mơ muốn chinh phục cả Thế giới,
Nhưng cuối cùng, quay đầu lại mới nhận ra…
Thế giới này, từng mảnh, từng mảnh…đều là em.”
Giai điệu da diết của bài hát vang lên, cô đang ngồi trên ghế, mái tóc dài đã được cô búi gọn lại ra sau, cả người đung đưa theo bản nhạc nhẹ nhàng trong máy điện thoại.
Bài hát này, khiến anh thực sự cảm thấy đang hát về anh.
Trong Thế giới của anh, quả thực chỉ có Hạ Thi Văn….
Ngay từ lúc bé, cho tới bây giờ, bất kể là sau này, cũng vẫn sẽ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-tong-tai-thu-tinh-that-kho-chieu/744585/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.